Chương trước
Chương sau
Biên dịch : Thời An

Chỉnh sửa : Yên Hy

Năm lần.

Yến Cửu phát sốt.

Thời điểm cậu mơ màng , cả người mệt tới nỗi cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích.

Lúc còn sót lại một chút ý thức, trong lòng Yến Cửu ngoại trừ hối hận thì cũng chẳng còn cảm xúc nào khác.

...... Thật là một sai lầm sẽ dẫn đến sự hối tiếc mãi mãi, cậu không nên phát video đó ở nơi công cộng.

Mang theo tâm tình biết vậy chẳng làm, Yến Cửu hoàn toàn mất đi ý thức.

*

Khi tỉnh lại, Yến Cửu phát hiện Thi Hách Nhân cả đêm không về ngủ đã trở lại, đang ngồi ở mép giường cầm quyển sách vừa đọc vừa trông cậu.

Norbert vẫn luôn nằm trên thảm bên cửa sổ sát đất của phòng ngủ trông Yến Cửu, lúc người trên giường phát ra một chút động tĩnh, nó đều sẽ "Gâu" ngồi dậy, cảnh giác nhìn quanh bốn phía.

Giờ phút này nghe thấy Yến Cửu vuốt tóc trên gối, Norbert lập tức đứng lên từ thảm, lè lưỡi đi đến mép giường, nghiêng đầu xem Yến Cửu.

Thi Hách Nhân bị động tác của Norbert quấy nhiễu, nhìn theo nó rồi quay đầu, thấy được vẻ mặt Yến Cửu trì trệ đang nhìn mình.

"Tiểu Cửu, cậu thế nào rồi?" Thi Hách Nhân nhìn qua dường như trở nên ôn nhu hơn một chút, nói chuyện cũng dịu dàng hơn.

Y nói xong từ trên tủ đầu giường bưng lên ly nước ấm Tư Việt thường xuyên đổi, đỡ ống hút đưa đến bên miệng: "Lại đây, uống trước ngụm nước ấm, cho giọng đỡ khó chịu, ôi, không vội, chậm một chút ."

Mấy ngày không gặp, Yến Cửu thật sự lo lắng cho y, thế nên căn bản không rảnh để ý thái độ cùng giọng điệu khi anh Thi nói chuyện, uống xong nước, liền há miệng thở dốc muốn hỏi mấy ngày nay y thế nào, cùng với hiện tại là mấy giờ, nhưng lại không thể thông thuận phát ra âm thanh: "......"

"Hiện tại đã 1 giờ rưỡi chiều," Thi Hách Nhân hiểu ý cậu, bỏ ly nước lại lên trên tủ đầu giường, thuận tay thay Yến Cửu vuốt vuốt tóc mái, "Cậu phát sốt, Tư Việt hạ nhiệt cho cậu bằng phương pháp vật lý, vừa mới đo lại cho cậu, 37 độ năm, cuối cùng cũng chịu hạ xuống."

Không nghe được tên Tư Việt thì còn tốt, vừa nghe thấy, Yến Cửu tức khắc giống như con mèo xù lông, phẫn nộ hít sâu một hơi.

Đồ chó!

"Tiểu Cửu cậu trước tiên đừng nóng giận, thân thể quan trọng, anh hiểu cảm giác này ..." Thi Hách Nhân nói một nửa, lập tức lo lắng nuốt trở vào, rồi sau đó nhanh chóng liếc mắt nhìn lén Yến Cửu một cái, phát hiện cậu bởi vì mới vừa hạ sốt nên ánh mắt có chút dại ra, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm chút .

Nhưng Yến Cửu đâu phải người dễ bị lừa, mặc dù vẫn choáng đầu những cậu vẫn nhạy bén ngửi ra được một tia bát quát trong lời của anh Thi.

Thi Hách Nhân hiển nhiên cũng chú ý tới điểm này, không khỏi chột dạ ngó ngó Yến Cửu.

"Thi ca...... anh nói, anh hiểu loại cảm giác này......" Yến Cửu gian nan phát ra âm thanh nghẹn ngào, nhìn về phía Thi Hách Nhân, "Là có ý gì?"

Anh Thi có chuyện gạt cậu.

"Anh......" Thi Hách Nhân xấu hổ nuốt nuốt nước miếng, mới vừa do dự nên nói sự thật với Yến Cửu hay không đã nghe thấy giọng Mạt Mạt.

"Cửu Cửu ~ Cửu Cửu tỉnh rùii ~"

Thời điểm Yến Cửu hôn mê, Mạt Mạt vẫn luôn canh giữ bên cạnh.

Sau khi ăn cơm sáng đã mang theo Norbert tới phòng ngủ chính, ngồi cùng Cửu Cửu vài tiếng đồng hồ, sau đó được dì Triệu ôm đi xuống ăn cơm trưa, rồi lại chạy đi lên, chỉ có đều muốn ở bên người Cửu Cửu ngủ trưa mới vừa lòng.

Bé con nho nhỏ cuộn lại một cục ngủ yên bên tay trái Yến Cửu, nghe thấy cha già nhà mình nói chuyện lập tức mở mắt.

Yến Cửu lo lắng chuyện mình thường xuyên sinh bệnh hôn mê sẽ làm Mạt Mạt cảm thấy sợ hãi, nhưng nhìn thấy Mạt Mạt có vẻ cũng không có quá mức khẩn trương , cũng không mang theo biểu cảm khổ sở, cậu khó khăn lắm mới yên tâm.

"...... Đúng rồi, bố tỉnh rồi, có thể chơi cùng với bé ngoan."

Nghe được Cửu Cửu nói muốn chơi cùng mình, Mạt Mạt lập tức lắc lắc đầu nhỏ, vươn ngón tay bé nhỏ không tán đồng mà quơ quơ: "Không thể nha ~"

Cửu Cửu còn bị bệnh mà, sao lại có thể cùng Mạt Mạt chơi! Không thể!

Nhưng Mạt Mạt không muốn rời khỏi Cửu Cửu, không có nghĩa Norbert hoạt bát hiếu động không đi.

Thấy chủ nhân tỉnh, không có việc gì, Norbert liền mang tâm tư đi ra ngoài tìm Hayden chơi, nó nhìn về phía Yến Cửu bằng ánh mắt sáng lấp lánh, tràn ngập chờ mong.

"Được rồi, Norbert, mày đi chơi đi......" Yến Cửu sờ đầu chó Norbert , khẽ cười nói, "Không cần ở chỗ này cùng tao."

Norbert hưng phấn mà giật giật lỗ tai của mình, dùng đầu dùng sức cọ cọ bàn tay Yến Cửu một cái, sau đó xoay người vui sướng chạy ra ngoài.

Thi Hách Nhân vẫn luôn hâm mộ việc Yến Cửu có được đám chó này, sau khi nhìn theo Norbert rời khỏi phòng ngủ, y lại giơ tay thử nhiệt độ trên trán Yến Cửu.

"Đỡ rồi, Tư Việt làm hạ nhiệt tốt lắm, thậm chí cậu còn không cần dùng thuốc hạ sốt."

Khi đang nói chuyện, Tư Việt đẩy cửa phòng ngủ đi đến, bên người có Hayden cùng Hương Hương, còn có Norbert mới đi ra đã bị Hayden hấp dẫn cùng nhau trở lại phòng ngủ.

Nhìn thấy Yến Cửu tỉnh, đang nói chuyện cùng Thi Hách Nhân, Tư Việt nhẹ nhàng thở ra.

Còn tốt, sắc mặt đỡ hơn nhiều.

Khuôn mặt mang theo ý cười của Tư Việt nhanh chóng làm Yến Cửu nhớ tới chuyện tối qua, cậu trực tiếp chui người vào trong ổ chăn, không rảnh nói chuyện với Thi Hách Nhân nữa.

"Cửu Cửu, em muốn ăn gì?"

Tuy rằng hỏi như vậy, nhưng Tư Việt trong lòng đã có sẵn, lúc này chẳng qua muốn nói

cùng Cửu Cửu một hai câu mà thôi, xem cậu có nguyện ý để ý đến hắn không.

Yến Cửu không chịu trả lời vấn đề của hắn, gắt gao đè lại góc chăn không hé răng.

Tư Việt rất rõ nên làm thế nào lung lay tâm tư cậu: "Không biết em có muốn thử thịt heo chiên mới làm cho bữa trưa hôm nay không ......"

Quả nhiên, lời còn chưa dứt, chăn liền động đậy một chút .

Tư Việt đi tới, ngồi ở vị trí Thi Hách Nhân nhường cho hắn, nhẹ nhàng xốc lên góc chăn của Yến Cửu: "Đại nhân Cửu Cửu đại lượng, có thể không chấp nhặt với anh không."

Nếu cứ để ngột ngạt như vậy, nóng tới nóng lui, em ấy sẽ nghẹn hỏng mất.

Phỏng chừng Yến Cửu cũng cảm thấy khó chịu, Tư Việt lại lật một góc chăn lên, cậu liền thuận thế ló đầu ra, nhưng vẫn cứ không chịu nhìn Tư Việt.

"Không biết em có thích Thịt lợn xé Yuxiang (*)không?" Tư Việt tiếp tục báo tên món ăn, "Hàm tiên chua ngọt, múc một muỗng đặt ở trên cơm , hương vị ngọt ngào tản ra ở đầu lưỡi tản ra......"

(*) hình

Yến Cửu không tiền đồ nuốt nước miếng, bụng lại phát ra tiếng "Ùng ục", không thể nghi ngờ càng khó xử hơn.

Lần nào Yến Cửu cũng sẽ trút giận lên đầu bếp nhỏ của mình, hôm nay cũng không ngoại lệ.

"Em muốn ăn cháo, cháo bắp ngọt." Yến Cửu dùng giọng khàn khàn, nói bằng thái độ khác thường.

Tuy rằng rất thèm, rất muốn ăn thịt heo chiên chua chua ngọt ngọt và thịt lợn xé Yuxiang, nhưng vì muốn làm khó Tư Việt, cậu chính là không muốn đi con đường tầm thường.

Nào biết Yến Cửu muốn ăn cháo bắp ngọt lại vừa văn hợp ý Tư Việt, dù sao thì hắn vốn dĩ cũng không định để cho Yến Cửu ăn thịt heo chiên hay thịt lợn xé Yuxiang.

Nghe vậy, Tư Việt cười ha ha đồng ý: "Được, Cửu Cửu muốn ăn cháo bắp ngọt vậy giờ anh lập tức đi làm."

Lời trong lời ngoài nào có nửa điểm ý bị gây khó xử .

Yến Cửu: "......"

Tính sai rồi.

*

Tư Việt mới vừa ôm Mạt Mạt, mang theo nhóm chó đi ra ngoài, điên thoại công việc trên tủ đầu giường rung lên hai lần.

Không đợi Yến Cửu quay đầu nhìn lại, Thi Hách Nhân cũng đã giúp cậu cầm lại đây.

Yến Cửu mở khóa đã thấy, là tin nhắn của tổng đạo diễn gửi cho cậu.

【 tổng đạo diễn: Tiểu Yến, Chương Du gọi điện thoại cho cậu không ai nhận, phát sóng trực tiếp đang diễn ra, cậu lúc nào cũng có thể tiến vào nha! 】

【 tổng đạo diễn: Mọi người đều vô cùng chờ mong hôm nay cậu sẽ phát sóng trực tiếp ! 】

【 tổng đạo diễn: hoa sen xoay tròn cố lên.GIF】

Yến Cửu: "......"

Tổng đạo diễn chỉ thiếu nước không nói ra câu "Mọi người đều muốn nhìn xem cậu rốt cuộc có bị Tư tổng bắt lấy tính tổng nợ hay không" thôi.

Chẳng qua lấy tiền thì phải làm việc, không thể không chuyên nghiệp.

Huống hồ đã nghỉ ngơi tốt rồi, chỉ cần phát sóng trực tiếp thời điểm ở trên giường, làm bộ mới vừa tỉnh lại, sẽ không bị mọi người phát hiện manh mối.

"Tiểu Cửu, cậu có thể không mở cameras, chỉ dùng giọng nói thôi." Thi Hách Nhân thay Yến Cửu đưa ra chủ ý.

Yến Cửu thông suốt: "Cảm ơn anh Thi!"

Thứ tự phát sóng trực tiếp buổi sáng như cũ là Hạ Vân Sanh, Phàn Tinh, Loan Trì, Cận Quang, buổi chiều Đinh Tư Dận cùng Yến Cửu.

Sở dĩ Tổng đạo diễn sắp xếp như vậy , hoàn toàn bởi vì chỉ cần có một mình Đinh Tư Dận, cũng có thể xây dựng ra hiện trường vô cùng ầm ĩ.

Yến Cửu vào link Chương Du chia sẻ cho cậu, cùng tham gia phòng phát sóng trực tiếp với Đinh Tư Dận.

"Chào mọi người...... Tôi là Yến Cửu."

【 ngao ngao ngao Cửu Cửu! Cửu Cửu! bảo bối Cửu Cửu của tôi! 】

【 Thật chờ mong cậu giải thích với mọi người một chút chuyện ngày hôm qua sau khi về nhà, Tư tổng đến tột cùng đã làm gì với cậu ấy hem 】

【hhhmọi người đều chờ mong Tư tổng rốt cuộc có phạt cậu hay không 】

【giọng nói của Cửu Cửu sao thế? Sinh bệnh à? 】

【 hở? kết nối bằng giọng nói là sao? 】

【 đúng á, Cửu Cửu vì sao không mở cameras a? 】

【 tui giống như đã biết được bí mật không thể nói cho ai từ hành vi của Cửu Cửu ( khuôn mặt nhỏ thông hoàng.JPG ) 】

【 Cửu Cửu không phải không mở cameras, mà là không dám mở cameras 】

【 awsl (a tôi đã chết) bộ dáng hiện tại của ảnh nhất định rất khó xử nha ha ha ha ha 】

【 Tư tổng quá được luôn! 】

【hhhh trời ạ cười chết tôi, Phoebe cùng Warren là chuyện như thế nào a?! 】

【 ha ha ha Phoebe rớt răng thì tôi biết , nhưng răng của Warren đi đâu vậy a? 】

【 chẳng lẽ đây là thần giao cách cảm của sinh đôi hả? chị rụng răng thì răng của em trai cũng tuyệt không sống một mình ( đầu chó ) 】

Đinh Tư Dận tuy rằng thích nói giỡn, nhưng hắn biết rõ khi nào nên nói, khi nào không nên nói.

Thấy Yến Cửu liền cameras cũng không dám mở ra, hắn lập tức hiểu rõ nguyên nhân, vì thế chủ động tiếp nhận câu chuyện, không cho an hem tốt của chính mình rơi vào tình cảnh xấu hổ.

"Chú Tiểu Cửu ~" phòng phát song của Đinh Tư Dận mở cameras, Warren cùng Phoebe nhìn lại đây, "chú ở nơi nào nha? Sao không thấy được chú thế?"

Tuy nói bé gái thay răng sơm hơn so với bé trai, nhưng Warren cùng Phoebe dù sao cũng là sinh đôi, răng cửa của chị rớt mới mấy ngày thì răng của em trai cũng lung lay theo rồi .

Đinh Tư Dận vốn định chờ thêm vài ngày nữa mới đưa Warren đi nhổ răng, nhưng Warren bướng bỉnh vô cùng , sau khi chơi với bạn ở tầng dưới trong vườn hoa một lúc, liền vì té ngã mà làm rụng luôn răng cửa.

Toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều bị chọc cười bởi hàm răng sún không khác gì nhau của Phoebe cùng Warren.

Hai đứa nhỏ tách ra thì không sao nhưng như đặt ở cùng nhau, lại đồng thời cười trước màn ảnh, hình ảnh hề hước này người bình thường liền không chịu được.

Đang lúc Yến Cửu uống nước, lúc đang chào hỏi cùng Warren cùng Phoebe, âm thanh của Tư Việt đột ngột truyền đến lỗ tai của khan giả.

Nháy mắt như viên đá lớn xé rách hồ sâu ——

"Cửu Cửu, eo em có còn đau hay không? Anh nấu cháo bắp ngọt xong rồi, em ăn một chút đi ."

【mẹ nó mẹ nó, thời gian làm việc, Tư tổng thế lại ở nhà 】

【 này là ý gì?! Các chị em, lớn tiếng nói cho tôi, này có nghĩa là gì hảaaa?! 】

【 a a a cháo bắp ngọt, tôi cũng muốn ăn 】

【 đặc biệt là bên trong còn có bắp viên í, ăn vô cùng ngon! 】

【 Tư tổng vừa biết kiếm tiền lại vừa biết nấu cơm huhụ, hâm mộ Cửu Cửu, tôi cũng muốn ăn cháo bắp ngọt 】

【Các chị em, trọng điểm của mấy người sai rồi ! Sao vừa mới nghe đến cháo bắp ngọt đã mất trí luôn thế hả! 】

【hhh đúng vậy, trọng điểm không phải nên nằm ở chỗ Tư tổng vì sao lại ở nhà, cùng với việc Cửu Cửu vì sao lại yêu cầu uống cháo hả 】

【 ngao ngao ngao Cửu Cửu chính là bởi vì cái này mới "không thể gặp người" hahhahh】

【 thật kích động, chỉ là tưởng tượng liền cảm thấy hai người bọn họ X sức dãn thiệt mạnh 】

【 chồng táo bạo VS trà xanh bá tổng 】

Yến Cửu bị hành vi đột nhiên của Tư Việt làm cho sốc đến mức hô hấp không đều, nhìn đến bình luận phòng phát sóng trực tiếp vô cùng kiêu ngạo cuồng vọng "Ha ha ha" cùng "Cửu Cửu bị khống chế rồi" linh tinh, không khỏi càng thêm xấu hổ buồn bực, vội vàng chào tạm biệt cùng Đinh Tư Dận ,Phoebe, Warren offline, ném điện thoại sang một bên, phẫn nộ trừng mắt nhìn Tư Việt.

Thi Hách Nhân đương nhiên sẽ không để làm hai người bọn họ đánh nhau trước mặt mình, cho dù đánh rồi thì cũng chỉ là Yến Cửu đơn phương đánh Tư Việt mà thôi.

Y từ trong tay Tư Việt nhận lấy chén cháo, ý bảo Tư Việt tạm thời không trêu chọc Yến Cửu, đi ra ngoài trước, hắn có thể dỗ người.

Tư Việt tuy rằng luyến tiếc, nhưng cũng rõ ràng biết Cửu Cửu vì sao tức giận đến thế, hắn chỉ có thể mắt trông mong nhìn con trai nhà mình bò tới trên chăn Cửu Cửu, chính mình lại lưu luyến mỗi bước đi rời khỏi phòng ngủ.

Yến Cửu cũng chỉ có chút tức giận với Tư Việt, dù sao tối hôm qua người được lợi cũng không chỉ Tư Việt, cậu cũng cảm thấy thực an nhàn.

Chẳng qua bởi vì quá mức kích động mà có chút xem nhẹ tình hình thực tế mà thôi, chẳng trách Tư Việt.

Yến Cửu cầm chén cháo, ăn từng muỗng nhỏ, đồng thời đánh giá Thi Hách Nhân đang ngồi ở bên cạnh mình: "Anh Thi, trước đó anh đã hứa cho em nhìn thấy bạn trai anh, sao đến tận bây giờ còn không có tin tức gì thế ?"

Mạt Mạt ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, cũng theo chờ đợi Cửu Cửu đợi bác Thi trả lời.

Thi Hách Nhân không nghĩ tới Yến Cửu sẽ đột nhiên nhớ tới chuyện này, không khỏi ngoài ý muốn chớp chớp mắt, vừa định muốn tìm cái lý do gì đó đẩy vấn đề này đi, thì cơn buồn nôn liền nổi lên.

"ọe......" Y lập tức cắn đôi môi chợt trở nên có chút tái nhợt , ngón tay che bụng run rẩy.

Yến Cửu lo lắng đặt cháo lên tủ đầu giường, "Đùng" một tiếng ngồi thẳng thân mình từ trên giường, duỗi tay đỡ lấy Thi Hách Nhân, khẩn trương hỏi: "Anh Thi , anh làm sao vậy? Anh không phải uống rượu chứ?"

Cậu biết anh Thi không có thói quen uống rượu, khoảng cách lần trước anh Thi uống say đã qua đi hơn một tháng, trong lúc này không nghe nói y chạm tới rượu, cho nên vấn đề hẳn không nằm ở phương diện này.

"......" Thi Hách Nhân khó chịu đến nói không ra lời, đỡ mép giường cố sức đứng dậy, bước chân nhẹ bẫng đi về phía toilet.

Nhìn bộ dáng anh Thi khó chịu , Yến Cửu lại không rảnh lo việc mình tê mỏi đau sau eo, trực tiếp xốc chăn lên xuống giường, gắng đi nhanh theo sau y, hy vọng có thể giúp đỡ.

"Anh Thi, em thấy hiện tại nên gọi Tư Việt mời bác sĩ lại đây." Người thời điểm ở trong hoảng loạn, thường xuyên sẽ quên rất nhiều chuyện.

Ví dụ như người trước mắt chính là bác sĩ, hơn nữa cũng rõ ràng nên như thế nào giảm bớt bệnh tình , nhưng lại bị Yến Cửu hoàn hoàn quên đi.

"Tiểu Cửu, anh...... ọe......" Thi Hách Nhân không muốn mang phiền toái cho mọi người, càng sợ bị mọi người phát hiện bí mật của chính mình .

Nhưng y càng sốt ruột, cơn buồn nôn càng nghiêm trọng, choáng váng đầu cũng tăng thêm.

Mạt Mạt là đội trưởng đội tốt bụng, nhìn thấy thân thể bác Thi không thoải mái, dùng chân ngắn đu theo sau Cửu Cửu : "Mạt Mạt đi kêu ba ~ ba tìm bác sĩ cứu bác Thi ~"

Thi Hách Nhân che bụng lại, thanh âm mỏng manh nhìn đội trưởng Mạt Mạt nói: "Bé ngoan Mạt, không cần......"

Bác Thi của con chính là bác sĩ nha......

Nhưng mà đối với đội trưởng Mạt Mạt mà nói, trên thế giới này, chỉ có mệnh lệnh của Cửu Cửu là chính xác nhất.

Bởi vậy nghe bác Thi giải thích, Mạt Mạt vẫn như cũ đi trên đôi dép gấu trúc của mình chạy ra ngoài cửa phòng ngủ : " Bà Triệu ~ chú Trần ~ cứu cứu bác Thi ~"

Yến Cửu khoảng thời gian trước mới vừa bị viêm dạ dày cấp tính tra tấn, biết rõ này bệnh này rất đau .

Lúc này thấy Thi Hách Nhân sắc mặt tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi, cả người ngồi xổm ở cửa toilet khó chịu cuộn thành một cục, hoàn toàn phù hợp với bệnh viêm dạ dày cấp tính.

Thấy tình cảnh như vậy, Yến Cửu nào chịu để thời gian chậm trễ thêm.

Cậu vội vàng đẩy cửa phòng ngủ ra, không màng Thi Hách Nhân dùng hết sức ngăn trở, đỡ eo đau nhức của mình hô xuống dưới lầu: "Tư Việt, mau lên đây! Anh Thi bị viêm dạ dày cấp tính rồi!"

Tác giả có lời muốn nói:

Yến tổng: Phát sinh chuyện gì?

Anh Thi: Viêm dạ dày cấp tính

Yến tổng: Không tin

Cửu Cửu: Khẳng định là nó, em từng bị rồi ( leng keng )

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.