Chương trước
Chương sau
Biên dịch : Yên Hy

【 Tư tổng: Nếu không có chút mánh khóe, làm sao thắng được yêu thích Cửu Cửu mười năm như ngày đầu? 】

【 hu hu hu hai người bọn họ thậm chí ở bên nhau20 năm, trúc mã trúc mã, thật sự quá ngọt 】

【 a a a đúng vậy! Ngày đó lúc phát sóng trực tiếp có chị gái từng hỏi, Cửu Cửu nói hai bọn họ đã biết nhau từ nhà trẻ, nhưng trước khi ở bên nhau, vẫn luôn là đối thủ một mất một còn 】

【 nhiều năm như vậy, Cửu Cửu vẫn luôn bị Tư tổng dùng phương thức này câu dẫn, thân thể cậu ấy thật sự chịu được sao (lo lắng thật sâu) 】

【 đều đã ở bên nhau mười mấy năm còn như vậy, thì lúc Tư tổng ở cao trung mãnh liệt cỡ nào đây trời ạ 】

【diamond ( dại ra.JPG ) 】

【 Cửu Cửu phát sóng trực tiếp từng để lộ, giữa hai bọn họ là Tư tổng chủ động......】

【 kỳ thật không nói tui cũng cảm thấy là Tư tổng chủ động, Tư tổng vừa thấy đã loại người lạnh lùng xa cách với người ngoài, nhưng người mình thích sẽ siêu cấp ờm 】

【 Tư Trà Trà: Bằng không cậu cho rằng tôi gả vào cửa bằng cách nào? 】

【hhh trà nghệ của thiếu phu nhân Yến gia có danh hiệu đại sư trà nghệ cũng không phải hư danh 】

Tư Việt đương nhiên cảm thụ được ánh mắt tối nghĩa của Yến Cửu lộn xộn trên người mình.

Chỉ có điều lúc này dù sao cũng trên chương trình, hắn tự nhiên không thể công khai lại làm một vài nội dung không thể chiếu với Yến Cửu, chỉ hơi cong môi hài hước nhìn cậu.

Yến Cửu mạnh miệng, cho nên dù vừa mới nói câu kia, cảm xúc Tư Việt cũng không có dao động gì rõ ràng, càng chưa nói tới khổ sở.

Nếu Cửu Cửu thật là người nông cạn như vậy......Thì xứng với não yêu đương được Thi Hách Nhân gọi mười mấy năm, cũng vừa tốt.

Huống chi trong lòng Yến Cửu căn bản không phải nghĩ như vậy.

Tư Việt mặc cho Yến Cửu đi tới giúp hắn lau tóc, dịu dàng nói: "Đã khuya, Cửu Cửu, chúng ta hẳn nên ngủ."

Chỉ có nghỉ ngơi nhiều, mới có thể dưỡng khỏe cơ thể.

"Chờ một chút, lau anh còn chưa xong đâu, lau khô mới có thể ngủ." Yến Cửu lùn hơn Tư Việt một chút, động tác giơ tay giúp hắn lau tóc thời gian lâu khó tránh khỏi sẽ có chút mệt.

Tư Việt cũng không nói chuyện, chỉ hơi cúi đầu, để tiện Yến Cửu hồ lau tóc hắn, giống chú chó lớn ngoan ngoãn.

Tư thế lau tóc tiện hơn rồi, Yến Cửu cũng có tâm tình cằn nhằn Tư Việt: "Sao còn mang theo cái này lại đây?"

Bộ quần áo này mặc trên người Tư Việt, thay vì nói như áo tắm dài, chi bằng nói càng giống người thi đấu quyền anh, mặc áo choàng màu đen.

Đối mặt người khác, Tư Việt luôn luôn ít nói, làm việc dứt khoát lưu loát, nhưng đặc điểm này lại không bao gồm Yến Cửu bên trong, tương phản, hắn còn cực thích trêu đùa Yến Cửu.

"Em không thích thì anh không mặc nữa." Hắn nói, dùng động tác giả dọa người, giả bộ muốn duỗi tay kéo ra thắt lưng áo tắm dài Yến Cửu vừa thắt cho hắn.

Thấy thế, Yến Cửu đến tóc đều không rảnh lo giúp hắn lau, căn thẳng kinh hoảng thất thố đè lại tay Tư Việt: "Đừng!"

Nhìn Yến Cửu lộ ra bộ dáng co quắp lo sợ không yên, ý xấu thú vị trong lòng Tư Việt được thỏa mãn, hắn cười ngâm ngâm nhìn đôi mắt Yến Cửu: "Anh rất thích em."

Nghe được Tư Việt không chút nào che giấu biểu đạt tình cảm của bản thân, Yến Cửu ý thức được chính mình bị chơi không thể tránh né đỏ vành tai, căn bản vô tâm đi trừng phạt chuyện Tư Việt trêu đùa mình.

Chẳng qua cậu đỏ mặt chứ không phải bởi vì cảm thấy kinh ngạc, những lời này lúc ở trong nhà đã nghe không ít, mà khi Tư Việt đem những lời này bắt được bên ngoài, gần như trước mặt trăm vạn người xem, khó tránh khỏi sẽ làm cậu cảm thấy có chút thẹn thùng.

Tuy rằng năm đó cậu cùng Tư Việt cũng từng trải nghiệm thời gian oanh oanh liệt liệt, thề non hẹn biển trung nhị, nhưng Yến Cửu càng thích ngày tháng mưa dầm thấm lâu này hơn.

Để tình yêu với người còn lại lan tràn trong mỗi chi tiết sinh hoạt.

Tư Việt biết da mặt mỏng Yến Cửu, nói xong cũng không định chờ Yến Cửu trả lời, liền giơ tay tự mình lau tóc, tính toán sớm một chút để Yến Cửu nghỉ ngơi.

Yến Cửu tiếp tục giúp hắn lau tóc, đôi mắt nhìn về phía phương hướng phòng tắm, như đang đợi Mạt Mạt ra tới, lại như bộ dáng có chút không chút để ý, ngoài miệng lại đột nhiên nói: "Em cũng vậy."

Tư Việt rất ngoài ý muốn nhướng mày, ánh mắt thay đổi, hầu kết khẽ nhúc nhích.

【 a a a ngọt quá điiii 】

【 tôi cũng họ Tư, bốn bỏ thành mười vừa rồi Cửu Cửu mới tỏ tình với tôi 】

【 sư huynh thật không hổ là điển phạm nam đức, ảnh quả thực quá tốt 】

【yysy, Cửu Cửu cũng thiệt hạnh phúc a 】

【 ai hiểu được, tui thật sự sẽ bị tỏ tỉnh nhỏ nhìn như hằng ngày lại như đột nhiên làm cảm động 】

【 kỳ thật bày tỏ như vậy mới là để cho nhân tâm cảm động 】

【 hu hu Tư Việt tui hận anh, Cửu Cửu của tui, chồng tui, hu hu hu 】

【 không chiếm được Yến Cửu, tui thật sự sẽ chết không nhắm mắt 】

【 rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể tìm được tiểu O ngọt như Cửu Cửu làm vợ QAQ】

【 Tư tổng, mở lớp dạy đi, tui quỳ nghe 】

*

Vì có thể làm một nhà ba người ngủ thoải mái một ít, nhân viên công tác tổ chương trình cố ý thay đổi một cái chăn to hơn cho mọi người, để tránh việc khách quý không đủ chăn bị cảm lạnh.

Nhưng mà dù vậy, cũng vẫn có người trúng chiêu ——

"Hắt xì!"

Yến Cửu ngủ say sưa, bỗng nhiên bị một cái hắt xì từ trong lúc ngủ mơ đánh thức lại .

Nghe được tiếng Yến Cửu hắt xì, Tư Việt nháy mắt thanh tỉnh, mở to mắt, đồng thời duỗi tay giúp Yến Cửu dịch lại góc chăn.

Yến Cửu bị cái hắt xì này tập kích đến bay mất cơn buồn ngủ toàn vô, ngón tay ép tới tê dại xem xét phần chăn còn lại trên người quá nhiều, ngoài ý muốn không có đụng tới góc áo lẫn bàn tay mập của Mạt Mạt.

Cậu lập tức ngồi dậy, tóc rối tung, ánh mắt mờ mịt nhìn khắp nơi xung quanh: "Con trai em đâu?"

Sao mà ngủ một giấc dậy, lại không thấy con?

Tư Việt cũng cau mày ngồi dậy, tầm mắt bị một cục chăn trên thảm hấp dẫn, thuận tay vớt cục chăn kia lên, nói với Yến Cửu: "Nơi này."

Vừa dứt lời, Mạt Mạt cùng kiểu tóc rối bời với Yến Cửu từ trong chăn chui ra đầu nhỏ ra, đáng thương vô cùng gọi một tiếng: "Cửu Cửu ~ hu hu ~ba ơi~"

Nguyên lai Yến Cửu nửa đêm ngủ đến mơ mơ màng màng gian, Mạt Mạt vài ngày không ngủ cùng cậu nằm trên người, kết quả cậu vô ý thức nghiêng người, Mạt Mạt trực tiếp kéo dài chăn trượt xuống trên mặt đất, nằm tới thảm.

Cuốn toàn bộ chăn theo, thật ra Mạt Mạt không bị lạnh, chẳng qua sau nửa đêm chỉ để lại hai ông bố một mảnh nhỏ chăn.

Thể chất Tư Việt tốt, cho dù không chăn ngủ cả đêm cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn, chỉ là Yến Cửu liền không giống, đánh xong hắt xì, trạng thái cả người cậuđều trở nên uể oải không ít, hiển nhiên đã bị cảm.

Vì không cho Mạt Mạt lo lắng cho mình, Yến Cửu tìm lý do nói bé đi xuống lầu xem Norbert cùng Hayden, để Mạt Mạt rửa mặt xong từ trong phòng ngủ ra ngoài.

Thấy trong phòng ngủ có có thuốc được tổ chương trình chuẩn bị cho các vị khách, Tư Việt cũng đỡ phải lại đi trên xe lấy, xem xong hướng dẫn sử dụng, liền đi xuống lầu rót ly nước ấm, định đút Yến Cửu uống thuốc trước.

Tư Việt luôn coi Yến Cửu trở thành một đứa nhỏ để chăm sóc, dù uống nước hay uống thuốc, hắn đều cẩn thận cực kỳ, sợ Yến Cửu bị nghẹn bị nóng.

Nhân lúc Tư Việt xuống lầu rót nước, Yến Cửu vội vàng đến phòng tắm lau mặt, khi dùng khăn lông xoa nắn mái tóc hơi ướt đi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, vừa lúc nhìn đến Tư đang thử nhiệt độ nước bằng cốc giữ nhiệt của cậu.

Này sao được.

Cậu mới vừa bị cảm, nếu Tư Việt uống nước trong ly, cậu chẳng phải cũng sẽ trúng chiêu?

Yến Cửu vội vàng lên tiếng ngăn cản nói: "Đừng uống nước của em(*)......"

(*)别喝我的水-bié hē wǒ de shuǐ

Nghe xong, Tư Việt xa vài bước lập tức buông xuống ly nước trong tay, đi tới chỗ Yến Cửu.

Yến Cửu xem hắn dường như không quá thích hợp, theo bản năng lui non về sau nửa bước.

Nhưng mà trước mặt lực lượng tuyệt đối, cậu vẫn chẳng thể chống lại gông cùm xiềng xích của Tư Việt, bị nắm sau cổ ấn bên cửa sổ trên sô pha, ngay sau đó, môi mỏng hơi lạnh của Tư Việt lập tức bao phủ lên.

Có lẽ bởi vì Mạt Mạt không ở trong phòng ngủ, Tư Việt cực kỳ kiêu ngạo hôn kiểu pháp, thẳng đến khiến nếp gấp đuôi mắt Yến Cửu nổi lên hồng nhạt, mới cười khẽ buông cậu ra.

Yến Cửu phẫn nộ véo hắn một cái: "Anh làm gì?"

Nhưng Tư Việt không biết giả bộ hồ đồ hay thật sự không hiểu: "Em không phải để cho anh tới hôn miệng em(*) sao?"

(*)来亲你的嘴 - Lái qīn nǐ de zuǐ

Yến Cửu tức giận đến không được: "Em nói anh đừng uống nước của em!"

【 cứu mạng! Tui đã nhìn thấy gì?! 】

【 tôi cả đời hành thiện tích đức, nên nhìn được cái này! 】

【 cầu xin Tư tổng! Có thể lại lớn mật một chút hay không?! 】

【 hiện tại có thể xác nhận, không nghe rõ của Mạt Mạt không thể nghi ngờ di truyền từ Tư tổng】

【 Tư Trà Trà, anh cứ giả bộ đi ( chỉ chỉ trỏ trỏ.JPG ) 】

【《 đừng uống nước của em》《 tới hôn miệng em 》hhhh này cũng quá áp vần rồi 】

【 Tư tổng khẳng định đang giả đò, vì dán dán cùng Cửu Cửu, anh ta thật là không từ thủ đoạn a 】

【buổi sáng sớm đã nhìn đến hai bọn họ tú ân ái, ngọt mún chớt hu hu 】

【 đối với chó độc thân như tui, không thể nghi ngờ là bạo kích 】

Yến Cửu uống thuốc xong rồi, lại được Tư Việt hầu hạ hết rửa rồi súc, mặc vào quần áo ấm áp hơn hôm qua, nhưng mới vừa đi đến phòng khách, đã nhìn thấy bé con nhà mình cùng Phoebe đang bò trên mặt thảm dưới đất ...... Phủ phục đi tới?

Đây là đang làm gì?

"Phoebe, bé ngoan, hai đứa đang làm cái gì nha?" khi Yến Cửu nói chuyện đã mang theo chút giọng mũi, có chút thấp buồn, lại ngoài ý muốn dễ nghe.

Nghe thấy thanh âm Cửu Cửu, Mạt Mạt lập tức dừng động tác trên tay, quay đầu nhe răng sữa nhìn bố mình: "Cửu Cửu, răng của con và chị Phoebe răng rơi đầy đất gòi ~"

Nghe vậy, Yến Cửu tức khắc kinh ngạc nhìn về phía miệng Mạt Mạt, ngồi xổm người xuống nhẹ nhàng nắm mặt trong của con xem xét một chút: "Không có khả năng, con mới vừa mọc răng không bao lâu, sao mà đã rụng rồi?"

Ai, không đúng a, răng không phải đều có sao, một chiếc cũng không thiếu a.

【 ha ha ha Cửu Cửu hoảng sợ.JPG】

【 Cửu Cửu không biết tiền căn hậu quả hhh còn tưởng rằng là răng Mạt Mạt bị rớt】

【 bảo bối sao con lại không nói cho của, con và chị Phoebe vì sao răng rơi đầy đất a ha ha ha 】

【Phoebe: Con thật sự sẽ cảm ơn 】

Thấy chú Tiểu Cửu đang nghiêm túc đếm số lượng răng trong miệng em Mạt Mạt, Phoebe che miệng, rầu rĩ không vui nói: "...... Chú Tiểu Cửu, là răng con bị rơi......"

Nói xong, cô bé thẹn thùng khẽ hé miệng, chỗ răng cửa bên trái thình lình xuất hiện một lỗ thủng.

"Phoebe của chúng ta muốn mọc ra hàm răng càng rắn chắc, giỏi quá." Yến Cửu dựng ngón tay cái với cô bé.

"Ai nha chị, không cần tìm nữa ~" Warren hiển nhiên đã tìm mệt, không vui tê liệt ngã xuống trên sô pha, "Hàm răng rớt thì từ bỏ thui ~ chị lại không thể ấn trở về ~"

Nghe được Warren nói, Phoebe bĩu môi, khổ sở cúi đầu, giơ tay lau nước mắt.

Chính là cô bé thật sự rất muốn mang răng cửa của mình về giữ làm kỷ niệm.

"Warren! Bố thấy da của con có phải lại có chút ngứa rồi ko?!" Đinh Tư Dận mới vừa xuống lầu, đã nghe thấy lời Warren nói, không khỏi giận tím mặt.

Anh ta biết răng cửa Phoebe mấy ngày nay đã lỏng, vốn định định tính thời gian, ngày mai mang con bé đi bệnh viện nhổ, không nghĩ tới buổi sáng hôm nay đã tự rơi xuống.

Yến Cửu không muốn làm Phoebe khổ sở, chủ động đi theo bé con nhà mình cùng nhau ngồi xổm trên mặt đất: "Vẫn là tìm xem đi."

Cậu mới vừa nói xong, Tư Việt đã đi theo cậu cùng nhau ngồi xổm trên mặt đất tìm kiếm.

Ngay sau đó, Hạ Vân Sanh, Phàn Tinh, Cận Quang, vợ chồng Loan Trì cùng Đinh Tư Dận, Mạnh Tử Duy sôi nổi đi theo cùng nhau bò xuống dưới, tinh tế tìm răng cửa Phoebe trên thảm.

Tổng đạo diễn họp xong với nhóm nhân viên, cầm thẻ từ trong phòng mình ra tới, mới vừa đi đến cửa cầu thang nhìn lại phòng khách, đã thấy được cảnh tượng có thể kinh ngạc đến rớt tròng mắt.

Toàn bộ đạo diễn tổ nhân viên công tác đều sinh sôi hít ngược một hơi khí lạnh.

【 tổng đạo diễn: Sợ ngây người lão tử, đây là biểu diễn cái gì】

【 ha ha ha đạo diễn sao cũng không nghĩ ra ngủ dậy một giấc sẽ nhìn đến hình ảnh như vậy】

【Warren thật sự ngứa da ghê, tôi cảm giác được lúc về nhà, Tiểu Đinh khẳng định sẽ đánh cậu nhóc một trận 】

【 ha ha ha Tiểu Đinh coi Phoebe thành bảo bối, kết quả trực tiếp bị Warren làm tức đến khóc, Tiểu Đinh khẳng định không vui a 】

【công chúa Phoebe, xin ghi nhớ giờ khắc này đi, đây sẽ là đỉnh cao nhân sinh của cô bé】

【hhh thật đúng là hài, Tư tổng giá trị con người trăm tỷ, Yến thị tập đoàn tiểu thiếu gia, ảnh đế phái thực lực, lưu lượng mới nổi, vợ chồng quán quân tán đả, vương bài phối âm giới CV, cùng với một đôi chồng chồng đỉnh lưu đều ngồi xổm trên thảm giúp Phoebe tìm răng 】

【 cũng phải nên nói, công chúa Phoebe thật là quá có mặt mũi 】

【srds, thật sự buồn cười quá】

【 cười chết tôi, cái hình ảnh này thật là có loại quỷ dị lại lực hấp dẫn mê người】

【 thật sự răng rơi đầy đất 】

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.