Biên dịch: Yên Hy
【 trời ạ, Ngôn Ngôn mặc đồ cưỡi ngựa ngầu phát khóc! 】
【 tui xem đến ngây người, trên thế giới sao lại có người đẹp như vậy chứ? Liếm màn hình ing. 】
【 tư thế lên ngựa giết toi, Ngôn Ngôn, toy chính là chó của cậu ——】
【 tạo hình này hoàn toàn chọc trúng tâm tui rồi, có cảm giác quý tộc Anh quốc thời Trung cổ, hoàng tử điện hạ trong lòng tui.】
【 Hạ tổng tránh ra, tôi muốn tới đoạt Ngôn Ngôn!! 】
【 đoạt Ngôn Ngôn +1】
【 đoạt Ngôn Ngôn +2】
……
Không chỉ có khán giả phòng phát sóng trực tiếp kích động kêu ngao ngao, Hạ Văn Xuyên tầm mắt cũng vẫn luôn dừng lại ở trên người thanh niên, nhìn không chớp mắt.
Thẩm Ngôn nhìn hắn cười một chút, cúi người dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cổ ngựa, mặt mày tinh xảo dưới ánh nắng chiếu rọi xuống như đang sáng lên.
Molly hưng phấn phát ra tiếng phì phì trong mũi, bốn vó ngựa trước sau khởi động, đã làm tốt chuẩn bị.
Hạ Văn Xuyên nhìn thanh niên một thân đồ cưỡi ngựa, nụ cười xán lạn, cảm giác trái tim mình đang không chịu khống chế nhảy lên, kịch liệt như nổi trống.
Cảm xúc dao động mãnh liệt như vậy chỉ xuất hiện thời điểm đối mặt Thẩm Ngôn.
Hắn ngày thường, biểu cảm thay rất ít.
Khuôn mặt thanh lãnh của người đàn ông trở nên nhu hòa, nghiêng đầu nhìn về phía người huấn luyện đang thất thần, từ trong tay anh ta nhận lấy dây cương: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3514244/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.