Biên dịch: Yên Hy
"Hạ Văn Xuyên anh ấy làm sao vậy?"
Thẩm Ngôn nhận được tin tức, lập tức đi vào phòng bệnh căn cứ trung tâm, nhìn người đàn ông nằm trong khoang trị liệu, trong lòng run lên, mắt tím đựng đầy lo lắng.
Khuôn mặt tuấn mỹ của đối phương nhiễm vài phần tái nhợt, toàn thân đủ dụng cụ kiểm tra, hai tròng mắt nhắm chặt, thoạt nhìn như đã ngủ.
Đỗ Nguyên Chu cúi đầu trầm giọng nói: "Ngài Quan chỉ huy vốn dĩ muốn đến quân bộ đón ngài, nhưng mới vừa bước lên Air Car đã giơ tay đè lại trán, mồ hôi lạnh đổ xuống, sau đó liền hôn mê, gọi thế nào đều không tỉnh."
Thẩm Ngôn nỗ lực khống chế cảm xúc nôn nóng lo lắng trong tâm, nhìn về bác sĩ chủ trị Tư Hoa, ánh mắt mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt, "Kết quả kiểm tra thế nào?"
Bị cặp mắt tím sắc bén kia nhìn, Tư Hoa hít sâu một hơi, "Nguyên soái, toàn bộ số liệu của ngài quan chỉ huy đều bình thường, cũng không có triệu chứng gì."
Thẩm Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm bóng người ở khoang trị liệu, đầu ngón tay trắng như ngọc mơn trớn từng tấc vách tường bán trong suốt, quay đầu lại hỏi: "Có thể do lực ảnh hưởng Tinh thần lực của Vua Dị Thú còn chưa biến mất không?"
Nhóm bác sĩ đồng thời im lặng.
Thẩm Ngôn nhanh chóng mở khoang trị liệu, Kim Vũ Vương Điệp bay ra từ Khu Não, ánh vàng lóa mắt chiếu sáng toàn bộ phòng.
Tinh thần lực thuần tịnh kết nối với Khu Não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3388789/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.