Biên dịch: Yên Hy
Người hướng dẫn Trần Đào: "Không hổ là Trường Quân Đội Đế Quốc. Một mình Ứng Bác Thần đấu năm người trường quân đội Phong Lâm, lại lông tóc không thương đào thải hai đội viên của đối phương!
Đáng giá nhắc tới chính là, cậu ấy là tân sinh năm nay, lần sau gặp mặt hẳn ở đội chủ lực?"
Thời Hiên: "Phải, Ứng Bác Thần xác thật rất có tiềm lực.
Khi cậu tiếp cận đối thủ vẫn không trực tiếp khởi xướng tiến công, mà mượn rừng mưa sương mù để che lấp thân hình, dùng thân cây to đứt gãy ngăn cản tầm mắt đối thủ, đồng thời tự tăng thiên phú sức bật lên cực hạn, một kích rút lui, nắm bắt thời cơ gãi đúng chỗ ngứa."
Màn hình phát sóng trực tiếp chiếu lại video.
Quanh thân cơ giáp màu bạc nổi lên điểm sắc hồng, phảng phất trạng thái lâm vào cuồng bạo, lực bạo phát cường hãn ập vào trước mặt, động tác vừa quỷ mị nhanh chóng, như sát thủ lãnh khốc đánh bại hai người, bay nhanh rút lui.
Đối phương căn bản không kịp phản ứng.
Trần Đào kinh ngạc cảm thán: "Tốc độ thật nhanh!"
Thời Hiên trầm ngâm: "Tốc độ này... Tốc độ thao tác cơ giáp đã vượt qua đại đa số đội chủ lực, rất lợi hại. Nghe nói đội viên Trường Quân Đội Đế Quốc khi huấn luyện đều mang theo phụ trọng, như thế xem ra, hiệu quả nổi bật."
Trần Đào làm một biểu tình khoa trương: "Muốn nói, đáng sợ nhất là gì? Đáng sợ nhất chính là người đã mạnh còn nỗ lực hơn cậu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3388754/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.