Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa: 17/10/2023
R-S như một tia sáng phóng đến mục tiêu.
Trước khi xuống xe, ngón tay thon dài của Thẩm Ngôn bị nắm lấy, Hạ Lăng nâng tay cậu lên, hàng mi dài hơi rũ, nụ hôn chuồn chuồn lướt dừng trên đầu ngón tay trắng nõn của Omega.
Rõ ràng mềm nhẹ như lông chim, chạm vào như có như không, lại mang đến tê dại tựa điện giật.
Đầu ngón tay Thẩm Ngôn run rẩy, nhịp tim cậu cũng rối bời tương tự.
Thanh niên có chút mất tự nhiên rút tay về, cảm giác địa phương bị đụng tới nóng lên, xúc cảm rõ ràng thật lâu không tiêu tan.
Hạ Lăng thuận thế buông cậu ra, môi mỏng mím nhẹ, hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn đối phương, sau một lúc lâu mới nói: "Tôi ở đây đợi em."
Thanh âm thấp thấp, thanh tuyến thanh lãnh giấu giếm vài phần không tình nguyện.
Chẳng qua Thẩm Ngôn không nghe ra.
Mắt tím nhìn xuyên qua cửa sổ về bốn phía, phát hiện khách khứa đã tới không ít, vì thế động tác uyển chuyển nhẹ nhàng xuống xe, một đôi chân dài bao trong quần cắt rập dài, phác họa đường cong thẳng tắp, làm người nhìn thấy vui vẻ.
Gió đêm hơi lạnh xua tan nhiệt độ vừa rồi đi, thanh niên cẩn thận kiểm tra một chút hộp quà tặng đóng gói tinh mỹ, mắt tím hơi cong, hướng Alpha mỉm cười: "Em sẽ trở lại nhanh thôi."
"Ừ." Hạ Lăng nhìn chăm chú vào bóng dáng Omega rời đi, thẳng đến hoàn toàn biến mất.
Hắn thu hồi ánh mắt, nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3388740/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.