Biên dịch: Yên Hy
"......"
Nghe thấy xưng hô này, Thẩm Ngôn nhất thời không biết bày ra biểu cảm gì.
"Không thể sao?" Ngữ khí chàng trai trở nên mất mát, hốc mắt hơi hơi phiếm hồng, cả tia sáng trong mắt cũng ảm đạm vài phần. Xứng với khuôn mặt non nớt thê thảm đáng thương kia, lực sát thương tăng lên mười phần.
"Ừ... Cậu muốn gọi như vậy, cũng có thể." Thiếu niên ngẫm nghĩ vài giây sau mới trả lời.
Tuy rằng cái xưng hô này rất... hòa với giọng nói trong sáng của chàng trai ở tuổi này, trái lại để người ta thấy rất hợp.
Thẩm Ngôn nghĩ, đem Thiệu Tinh Lan coi như em trai cũng không tệ.
Có Nhiễm Tân Ngữ là em gái, thêm một em trai cũng không phải không thể tiếp thu.
Huống chi đối phương gặp tình huống lực tinh thần không ổn định, cần sự trợ giúp của cậu.
"Thật vậy chăng? Cảm ơn anh trai Thẩm Ngôn!"
Đôi mắt màu hổ phách của chàng trai sáng lên, thanh âm thanh thúy dễ nghe, bên môi treo nụ cười chói lại, vừa trong sáng vừa rực rỡ.
Tuy vậy ngón tay y bám trên khoang trị liệu vì kích động dùng sức đến đốt ngón tay trở nên trắng, thậm chí hơi có chút phát run, tựa như nội tâm kích động hiện tại.
Chẳng qua y che giấu rất tốt, cả thanh âm vẫn duy trì rất vững vàng.
Nhìn biểu hiện thiếu niên, Thiệu Tinh Lan hiểu đối phương rất thích mình kiểu —— chàng trai ngây thơ không rành sự đời.
Bất quá, y vốn dĩ đúng là vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3388683/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.