Biên dịch: Yên Hy
Khi Thẩm Ngôn đi theo hai người Thẩm Dịch ra khỏi bệnh viện Phỉ Tư, chuẩn bị bước lên Aircar, như có cảm giác ngoái đầu nhìn lại, không nghĩ tới nhìn đến cảnh tượng thế này.
Hiện tại đã chín giờ tối, màn đêm đã buông xuống, vốn nên yên tĩnh, nhưng bên ngoài bệnh viện vây đầy người, đen nghìn nghịt không thấy rõ mặt.
Bệnh viện tinh tế cao cấp cấm người thường vào, đồng thời trang bị thiết bị cách âm xung quanh, để tránh quấy rầy người bệnh bên trong nghỉ ngơi.
Nhưng ngay cả như vậy, Thẩm Ngôn vẫn có thể nghe được tiếng bọn họ, lẫn trong thanh âm ẩn chứa đầy tình cảm.
"Thẩm —— Ngôn ——! Thẩm —— Ngôn ——!"
"Thẩm Ngôn, cậu là 'Omega ánh sáng'của tụi này!"
"Cậu ngầu hơn tất cả Alpha, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ cậu——!!"
......
Âm lượng không lớn, nhưng dưới tác dụng trang bị cách âm đã giảm đi rất nhiều lần, đủ để chứng minh bọn họ la khàn giọng cỡ nào.
Quân giáo sinh lưu lại bệnh viện trị liệu sôi nổi quay đầu lại, rất nhiều người trong số họ lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này. Loại cuồng nhiệt này, không màng tất cả, kích động bầu không khí, thậm chí còn điên cuồng hơn cả fans Hạ Lăng.
Nghe nói rất nhiều người ở đó đã đứng đợi suốt mười tiếng, chỉ để xác nhận cơ thể Thẩm Ngôn đã hồi phục hay chưa.
Nhìn đám đông kích động đen nghìn nghịt, quân giáo sinh vô pháp miêu tả loại cảm giác này.
Thật giống như người thường gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bi-thuong-chinh-phuc-tinh-te/3388674/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.