Thịnh Quyết nghe Trạch đại phu nói mà tâm trí lơ đãng, trong lòng vẫn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để thăm dò ý tứ của Nhạc Xương Hầu.
Trạch đại phu nói khô cả miệng nửa ngày, chung quy lại chỉ một câu -- không thể ‘hành sự’ thì có thể chữa, nhưng không thể chữa theo hướng ngược lại, dễ xảy ra chuyện.
Trạch đại phu còn nói, Vương gia tình trạng của ngài là bình thường.
Hứa Lạp ở bên cạnh ẩn ý hỏi: "Nhưng Vương gia thường xuyên như vậy, có phải sẽ không tốt cho thân thể lắm không?"
Câu này đúng ý Trạch đại phu, thân là thầy thuốc, ông rất thích nghe những lời này, thế là ông vỗ tay một cái, vui mừng nói -- điều này nói lên cái gì, nói lên Vương gia thân thể khỏe mạnh nha, không cần chữa, tốt lắm.
Ngay sau đó, Trạch đại phu hỏi ra một câu vô cùng quan trọng: "Vương gia chẳng lẽ những năm nay chưa từng ‘hành sự’? Nếu đúng như vậy, thì càng bình thường."
Thịnh Quyết: "..."
Hứa Lạp: !!!
Trạch đại phu này sao nói chuyện thẳng thắn vậy?
Hứa Lạp giật nảy mình, mồ hôi lạnh túa ra, hắn nhìn về phía Nhiếp chính vương đang ngồi trên ghế, phát hiện sắc mặt Vương gia nhà mình rất khó coi, hiển nhiên cũng bị câu nói kia chọc trúng tim đen.
Vương gia sẽ không g.i.ế.c người diệt khẩu chứ?
Trạch đại phu vẻ mặt ngây thơ tiếp tục lải nhải: "Muốn giải quyết việc này cũng không khó, Vương gia chỉ cần tìm..."
Ông nói được một nửa, Thịnh Quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-benh-tat-duoc-nhiep-chinh-vuong-nuong-chieu/3706470/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.