Hóa ra thật sự chỉ là nói suông.
Nhiếp chính vương không có ý định đưa đến Hầu phủ, lúc đó chắc chỉ là thuận miệng nói thôi.
Giang Lạc Ngạn không biết nên nói gì, hắn chỉ có thể tiếp tục đi theo xe ngựa của tỷ tỷ, cùng nhau về Hầu phủ.
Đến Hầu phủ, Hầu gia và phu nhân đã về trước đang đợi, hắn bèn lên tiếng: “Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ con đã về.”
Nhạc Xương hầu: ???
Vương phu nhân: ???
Sao lại về rồi? Chẳng phải đang ở Vương phủ sao? Hai người bọn họ thấy đám trẻ chơi vui vẻ nên không quấy rầy, về phủ trước. Sao mới một lúc không thấy, Nhiếp chính vương đã không cần con gái nhà bọn họ nữa rồi?
Không nên như vậy chứ?
Vương phu nhân cau mày, nhỏ giọng nói với Hầu gia: “Hay là Vương gia gặp Lạc Dao ở tiệc thưởng hoa, phát hiện bị lừa nên đưa Lạc Dao về rồi?”
Nhạc Xương hầu vẻ mặt nghiêm trọng, lại gần hỏi Giang Lạc Ngạn: Con gái con có gặp Nhiếp chính vương ở tiệc thưởng hoa không?
Giang Lạc Dao hoang mang, hỏi hai người sao biết được. Quả thật có gặp, Vương gia còn đưa tỷ tỷ hắn về một đoạn đường.
Vương phu nhân lập tức ôm trán, có chút đứng không vững.
Giờ phải làm sao đây?
Thầy bói nói, Lạc Dao chỉ có tìm một người sát khí nặng mới có thể vượt qua kiếp nạn, tuy thỉnh thoảng sẽ khắc chế đối phương, nhưng đều có thể hóa hung thành cát.
Nếu không có Nhiếp chính vương, vậy tai họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-benh-tat-duoc-nhiep-chinh-vuong-nuong-chieu/3702718/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.