Nửa đêm canh ba, Lý Mạt đi xả lũ đêm tiện thể qua nhìn tiểu báo tử một cái. 
Cậu lại biến thân thành người thiếu niên, cuộn tròn cơ thể ngồi trong một góc lồng sắt, cả người run bần bật. 
Lý Mạt cầm nến bước qua nhìn thử, thiếu niên mảnh khảnh nhắm nghiền hai mắt, thân thể tái nhợt ửng một màu hồng phớt, cả người nóng lên. 
Tiểu báo tử bị bệnh rồi. 
Phiền quá đi. 
Lý Mạt ngồi xổm bên cạnh lồng sắt, cởi xích ra sau đó ôm người thiếu niên trần trụi vào lòng, hôn lên trán cậu hai cái, nóng quá. 
Thiếu niên vừa lạnh vừa khó chịu, cậu chui vào lồng ngực Lý Mạt, hé đôi mắt nhỏ giọng nức nở. 
“Có đau không?” Lý Mạt hỏi cậu. 
Thiếu niên há miệng thở dốc, chỉ có thể phát ra âm thanh rên ư ử của chú báo con, cậu cố gắng học theo câu nói của Lý Mạt, ngữ điệu móp méo: “Đau…” 
“Ngươi nghe lời ta thì ta sẽ không đánh ngươi nữa.” Lý Mạt thấp giọng uy hiếp, “Nếu không ném ngươi làm mồi cho sư tử.” 
Đôi mắt người thiếu niên ầng ậc nước, cậu nức nở lắc đầu, nhẹ nhàng bắt lấy vạt áo Lý Mạt. 
Lý Mạt tắm cho cậu, bôi thuốc lên những vết thương trên người cậu, kể cả mấy vệt đỏ trên cánh mông trắng nõn, sau đó đút cậu uống ít canh sâm, cuối cùng ôm vào lòng vuốt ve sống lưng một lát. 
Còn cho cậu ăn thịt khô nữa. 
Thiếu niên làm tổ trong lòng ngực Lý Mạt vừa thút thít vừa hít hít cái mũi ăn thịt khô. 
“Được rồi, sạch sẽ rồi, về lồng đi.” Lý Mạt bế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bao/1134523/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.