Đúng như lời tên tiên vương kia nói. Một ngày ở đây nó dài thê lương như một thập kỉ vậy. Còn một điều nữa là... Ở đây ban ngày cũng như ban đêm, ánh sáng luôn chiếu rọi cả một vùng như vậy. Trương Lập Á thật không hiểu vì sao họ lại có thể ngủ ngon được hay căn bản họ không bao gờ ngủ!!??
Trương Lập Á chắp tay sau lưng đi tới đi lui, cô đang hết sức đau đầu về cuộc thi đấu trí sắp tới... Không biết tên kì quái kia sẽ ra chủ đề gì? Sao cũng được... miễn nó là đố mẹo, cô sẽ có thể chấp hết, còn mà đố nghiêm túc chắc cô nên xin thua thôi.
Cuối cùng cũng đến giờ thi, trong đại điện giác vàng lộng lẫy, tiên vương oai vệ ngự ở trên cao, hai bên cũng là hai hàng văn-võ thần. Dương Ngọc Lan hồi hộp ngồi vào chiếc bàn đặt ở giữa sảnh đối mặt với tiên vương, trên bàn là một quả cầu trắng như tuyết, lâu lâu lại phát ra vô số ánh sáng kì ảo. Trương Lập Á là trợ thủ nên được đứng ngay bên cạnh Dương Ngọc Lan.... còn lại Mộc Quế Anh, Hoàng Tử San và Trần Ngọc Hà đều đứng một bên để theo dõi.
Tiên vương tươi cười rồi lên tiếng, giọng nói của hắn hình như được đặc biệt tăng âm, nên vang vọng cả một vùng...
- Phần thi thứ nhất... Thi trí tuệ, như ta đã từng nói... Nếu như hai ngươi có thể vượt qua được ba câu hỏi của ta đưa ra, các ngươi sẽ giành chiến thắng ở vòng thi này. Quả cầu trước mắt các ngươi còn được gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bai-hoai/1162008/chuong-25.html