BỤP_
- A.....
Trần Ngọc Hà trợn to mắt khi thấy Dương Ngọc Lan đang ngồi bên giường nhìn cô tươi cười, một nụ cười thật bí hiểm khiến cô vô thức mà rùng mình....
- Thì ra... Ta đoán quả không sai!
"Cái gì chứ, đoán cái gì, nàng ta bị điên à?"
Trần Ngọc Hà nghĩ thầm trong bụng nhưng giây tiếp theo... cả căn phòng chợt rúng động theo từng tiếng la thất thanh của cô
- AAAAAAAAAAAA....
Trần Ngọc Hà đang trần như nhộng, phơi bày hết tất cả mọi thứ trước mắt Dương Ngọc Lan. Cô loay hoay tìm kiếm một thứ gì đó để có thể che đậy cơ thể mình nhưng lại không có một mảnh vải để che thân, cô đành lấy tay mình che được những gì trên cơ thể thì cứ thế mà ra sức che... Vì đây là phòng dành cho cô khi trong hình hài một con chuột nên tất nhiên giường thì lớn mà chăn thì lại nhỏ chỉ vừa đủ cơ thể chuột của cô mà thôi nên nó chẳng giúp ích được gì cho cô.
Dương Ngọc Lan cười tà, nàng tiến đến gần hơn với Trần Ngọc Hà, hơi thở nóng ấm hòa quyện bên tai cô khiến cơ thể Trần Ngọc Hà bất giác phải rung lên. Dương Ngọc Lan thì thầm
- Thì ra, bấy lâu nay ta tìm không ra nàng là vì nguyên nhân này!
- Sao tỷ... Tỷ lại biết ta là chuột!
Dương Ngọc Lan ngồi thẳng dậy tươi cười nói
- Dễ đoán thôi, khi con chuột biến mất cũng là lúc nàng xuất hiện và ngược lại.... Khi chuột lang xuất hiện thì nàng lại biến mất!!!
- Như vậy mà tỷ cũng đoán ra sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bai-hoai/1162004/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.