*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nắng sớm chiếu rọi lên hai khuôn mặt như họa, khiến mi tâm cả hai đều đồng loạt nhíu lại...!! Vì tối hôm qua quên bỏ màn che xuống nên hôm nay, họ bị ánh mặt trời ngoài kia thức tỉnh!
Trương Lập Á theo thói quen ôm chặt lấy chiếc gối ôm... hình hello Kitty bên cạnh. Chiếc gối ôm này là mẹ cô đã mua cho cô năm cô 12 tuổi và cô vẫn luôn giữ gìn cẩn thận cho đến bây giờ... Một phần vì cô muốn tưởng tượng luôn có mẹ ở bên khi cô bắt đầu một cuộc sống ra riêng. Phần khác cô rất thích nó, vì... nó rất mềm mại, luôn khiến cô cảm thấy thoải mái khi ôm..!!
"Ừm... nhưng sao hôm nay, nó lại còn kèm theo một hương thơm mùi hoa lan ngọt ngào như vậy... chẳng lẽ hôm qua mình vừa mới giặt nó???"
Theo thói quen, cô dụi dụi mặt mình vào gối mà hít hửi....
" Ừ! Đúng thật rất thơm lại còn... ấm áp... mềm mại, thật thoải mái quá đi!! "
- Mẫu hậu... mẫu hậu!!!
Đôi tay Trương Lập Á sờ nắn chiếc gối ôm ấm áp ấy cho đến khi tiếng cười khúc khích vang lên..!!!
- Hihihi... nhột quá, mẫu hậu làm gì vậy..??
- Mẫu hậu..?? What...???
Trương Lập Á như con lật đật bật thẳng dậy, đôi mắt ban nãy còn phủ đầy hơi sương giờ đã sáng và rõ... Cô đứng hình mất vài giây khi thấy trước mắt cô, không phải là chiếc gối ôm quen thuộc hàng ngày, mà là...
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bai-hoai/1161990/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.