A Kiệt xuất hiện vào ngày hôm sau tiếp tục hộ tống Cảnh Vân trở về Kinh Thành như dự định gần đến Kinh Thành đoàn người liền tách ra. A Kiệt lần này trở lại liền kể lại tình hình hiện tại mội hoạt động của Mã gia đều có người ngầm theo dõi chủ yếu là bè phái của Tể Tướng.
"Chỉ vì muốn phụ thân minh chứng ta còn sống mà phải làm như vậy sao?" Cảnh Vân cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, chắc chắn có uẩn khúc.
"Nếu vậy dù đi cửa trước hay cửa sau cũng sẽ đều bị theo dõi" Cảnh Vân suy nghĩ một hồi đột nhiên nghĩ tới tiểu viện của nàng không phải chính là rừng trúc hay sao: "A Kiệt rừng trúc sau phủ vốn có cửa tiến vào tiểu viện của ta nơi ấy chúng ta có thể đi hay không?"
A Kiệt suy nghĩ rồi lập tức nhíu mày: "Đây vốn là lối đi không ai nhớ tới bởi từ lâu nó đã bị đóng cửa, lối vào của rừng trúc chính là Chùa Am Tự."
"Chùa Am Tự?" Cảnh Vân nghe xong liền có chút do dự, trong thư cũng nhắc đến chùa Am Tự mà theo như Âm Tư Sư Phụ thì nơi ấy có giăng bẫy, đám người ấy đã biết việc nàng xuất phủ kể cả việc nàng trở về nói vậy nghĩa là trong phủ cũng có gián điệp? Nhưng ngày trở về vì sao lại biết?
"Chẳng lẽ trong phủ có gián điệp?" Cảnh Vân nghi ngờ.
"Lão gia có nói trong phủ an toàn chỉ là có vẻ vài ngày trước khi Hoàng Thượng trở lại Lão gia đã đến gặp Hoàng Thượng, tai mắt xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-bach-nien-nan-ngo/976059/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.