Nhã Tâm nhận lấy kim châm từ tay ông. “Phải thật cẩn trọng, bình tĩnh, mạng người, nếu không làm được, có thể sẽ mang án tử, mạng đền mạng…”- Tay nàng bắt đầu run lên- “Dù sao, ta cũng không thuộc về cổ đại, ta cũng không đành lòng thấy chết mà không cứu, ta thà đánh cược bản thân, hơn là bị dày vò lương tâm...”
Nói đoạn, Nhã Tâm dùng tay trái nắm chặt cổ tay phải cho bớt phần run rẩy, tiến hành sơ cứu. Nàng dùng kim châm cẩn trọng chích máu từ mười đầu ngón tay và chân của thiếu phụ, nặn máu nhỏ giọt, kế đó là dái tai, cũng y như vậy. Đám đông với ông lão nín thở mà dõi theo nàng, từng bước, từng bước, họ tại sao lại có thể tin tiểu cô nương này?? Tại sao lại hồi hộp đến thế?? Lại có thể hy vọng nàng thực sự có thể cứu người.
Kim châm đến dái tai cuối cùng, người thiếu phụ trong khoảnh khắc khẽ động đậy, thân thể trở lại hồng hào, mắt cũng dần hé mở. Lúc này, Nhã Tâm mới hoàn hồn buông kim châm rơi xuống đất, quẹt mồ hôi lấm tấm trên trán. “ơn trời, ta làm được rồi..”- Mọi người, mau đưa phu nhân đến đại phu giúp ta, còn chưa bình phục hẳn đâu.- Nhã Tâm ra hiệu nhờ giúp đỡ.
- Tỉnh rồi! tỉnh rồi kìa! Hay quá!..Hoan hô… Đám đông cũng thở phào, giọng hoan hỉ vui mừng, vỗ tay cho nữ thần y mới cứu người xong.
- Cô nương, cho ta biết danh tánh, bà ấy là đại phu nhân của gia Vân gia chúng ta, Vân gia mong được báo đáp.- Một lão bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ba-dao-co-dai/173106/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.