Vài ngày trước trong thư nhà Tiểu Ngọc đã sớm báo cho Tống Tiềm gần đây nàng sẽ mang theo nhi tử về Lâm An, nhưng không nói cụ thể là ngày nào. Nếu ai có thể dự định chính xác ngày lên dường thì chẳng phải rất kì quái sao, cũng không phải là mua vé xe lửa ở hiện đại, ai mà biết được khi nào lên dường khi nào đến đích?
Tiết trời đã là cuối tháng tư, Tiểu Ngọc rời khỏi Lâm An tròn tám tháng. Ðương nhiên Triệu Cấu biết chuyện nàng rời kinh đi tìm phu, bởi vì trước khi đi Tiểu Ngọc đặc biệt đến chào từ biệt Gia Nhi. Sau đó, Tống Tiềm trở về kinh nhậm chức, lúc gặp hoàng thượng ngoài bẩm báo tình hình của mình ra cũng nói rõ với hoàng thượng chuyện Tiểu Ngọc ở lại Minh Châu dưỡng thai.
Ngày hôm đó Hoàng thượng triệu kiến Tống Tiềm, phút cuối đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi: “Ái khanh, phu nhân ngươi sinh rồi hả?”
Tống Tiềm cung kính đáp: “Bẩm hoàng thượng, đã hạ sinh một tiểu tử.”
Hoàng thượng rất hào hứng: “Ðược được được, ngươi cũng sinh được nhi tử? Vậy chờ nhi tử ngươi lớn hơn chút nữa, liền có thể tiến cung cùng nhi tử của trẫm học rồi.” Hắn kêu ngươi đem tới một miếng ngọc bội màu trắng, ban cho Tống Tiềm.
”Ðợi ðến lúc phu nhân ngươi trở lại Lâm An thì thay trẫm đem ngọc bội giao cho nàng.” Triệu Thận lại nói thêm một câu: “Ðây cũng là ý của hoàng hậu.”
”Tạ chủ long ân!” Tống Tiềm tạ ân muốn lui, nhưng Triệu Thận lại hỏi một câu: “Ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2765272/quyen-1-chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.