Đêm đó, Sử Hạo liềnđến Phổ An vương phủ tìm Triệu Bá Tông thương nghị việc này. Tiểu Ngọcvẫn mãi thỉnh cầu Sử Hạo, trăm ngàn lần đừng ở trước mặt Triệu Bá Tôngnhắc tới tên nàng. Lý do của nàng là: “Bởi vì sự tình quá mức khẩn cấp,thiếp thân mới không tiếc vi phạm lệnh cấm xin đại nhân giúp đỡ, nhưngphụ nhân tham gia vào chính sự chưa bao giờ là điều tốt, mong đại nhânthứ lỗi, chớ nói ra đây là thiếp thân gây nên.”
Sử Hạo nhưng lạitiếp nhận lí do thoái thác của nàng, trong lòng Tiểu Ngọc bình tĩnh hơn. Thanh danh của nàng vốn đã không tốt, bị người ta mắng thêm vài câucũng chẳng sao, nhưng nàng cũng không muốn Triệu Bá Tông biết Gia Nhinhắc tới việc này với người ngoài.
Nghĩ đến Gia Nhi tiều tụy,Tiểu Ngọc lại thổn thức một phen. Chỉ hy vọng Triệu Bá Tông có thể xử lý tốt chuyện các nữ nhân khác trong phủ, đừng làm cho Gia Nhi chịu uất ức nữa. Chuyện trong nhà người ta, một người ngoài như nàng thì giúp đượcgì đâu?
Quả nhiên như trong trí nhớ của Tiểu Ngọc, mấy ngày sau, hai mươi cung nữ đều bị triệu hồi về cung.
Tiểu Ngọc biết đây là chuẩn bị kiểm tra sức khỏe cho các nàng.
Nàng rất khẩn trương, không biết đêm đó Sử Hạo có vượt qua hay không?
Cũng không biết, bên Ân Bình quận vương Triệu Bá Cửu có giống như trong lịch sử hay không, lâm hạnh toàn bộ mười cung nữ được ban cho gã.
Loại chuyện này, mình cũng không tiện thám thính tin tức. Tiểu Ngọc chỉ dám lo lắng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2765177/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.