Lúc này người trên bờ cũng đã chú ý tới trận đánh nhau dưới nước.
Những hán tử kia cũng coi như thức thời, biết thua dưới tay Cố Ái Sinh không cướp được người, lại nhìn thấy người trên bờ vây xem, nhất thời giống như rùa đen rút đầu, cuống cuồng leo lên thuyền bỏ chạy.
Cố Ái Sinh còn muốn đuổi theo, nhưng nhìn cô gái trong lòng hôn mê chưa tỉnh, không biết đã bị người ta hạ mê dược gì, vẫn là cứu người quan trọng hơn, đành phải trơ mắt nhìn kẻ xấu chạy mất. Đám người này là mẹ mìn không thể nghi ngờ gì nữa, nếu không tại sao lại có tịch rục rịch như thế, đầu tiên là dùng vũ lực uy hiếp, tiếp theo lại bỏ trốn mất dạng?
Tống Tiềm cũng không muốn Cố Ái Sinh đơn độc đuổi theo, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên nghe một tiếng "đinh", hắn cảm giác mũi chân chạm phải cái gì, cúi đầu nhìn, thì thấy một cái vòng ngọc rơi xuống sàn thuyền.
"Đây là?" Tống Tiềm nhặt vòng tay lên, nhìn thấy cổ tay Vân Châu thõng xuống thì hiểu ra là từ cổ tay nàng rơi xuống.
"Chắc là đồ của nàng, Thiên Thành huynh cứ giữ giùm nàng trước. Chúng ta đi mau!"
Tống Tiềm và Cố Ái Sinh lên bờ, người chung quanh vây hỏi xảy ra chuyện gì, Tống Tiềm đơn giản giải thích hai câu. Mọi người nghe nói là mẹ mìn bắt người, tức giận không chịu nổi, vài tiểu tử nhiệt huyết tràn trề lập tức xuống thuyền đuổi theo. Có thể thấy được mẹ mìn bị người đời căm hận đến mức nào!
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-ngoc-thien-thanh/2765097/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.