*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Mấy ngày nay Thẩm Thanh cảm thấy cơ thể vô cùng mệt mỏi, không muốn ăn, ngủ cũng chẳng ngon, nhất là ngực luôn sưng tấy, đau nhức khiến cậu rất khó chịu. 
Hôm nay, trời còn chưa sáng, Thẩm Thanh vừa mở mắt đã đổ mồ hôi lạnh, cậu bị đánh thức bởi cơn đau từ hai bầu ngực không an phận. Thẩm Thanh nép vào vòng tay của Điền Dã mà lén lút xoa xoa, bầu ngực cứng ngắc, đau muốn khóc. 
Không nhịn được, Thẩm Thanh hít một hơi. Ai ngờ lại quấy rầy người bên gối, anh còn đang nửa tỉnh nửa mê, theo thói quen ôm chặt người trong lòng lại vô tình lại ép vào bầu ngực đang đau đớn. 
"A..." 
Thẩm Thanh kêu lên một tiếng, lần này Điền Dã đã hoàn toàn tỉnh ngủ. 
"Xảy ra chuyện gì?" 
"Đau!" Thẩm Thanh nức nở. 
Điền Dã buông tay ra, chỉ vào một điểm rồi hỏi: 
"Vú đau à?" 
"Ừ, hư..." 
Bàn tay to lớn, ấm áp ôm lấy hai bầu vú xoa nhè nhẹ cho đến khi cơn đau dần lắng xuống. Thẩm Thanh híp mắt, hưởng thụ sự vỗ về của chàng trai, vừa định ngủ tiếp thì trong ngực lại có một cảm giác khác lạ. 
"Ưm... đừng xoa, hình như sắp chảy ra thứ gì ấy..." Thẩm Thanh kéo hai bàn tay anh xuống. 
Điền Dã sững sờ xoè lòng bàn tay ra nhìn, trên đó không có thứ gì cả, nhưng thấy vẻ mặt Thẩm Thanh đang vặn vẹo, khó chịu, trước thì kêu có thứ muốn ra, sau lại kêu lên đau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-tran-trui-tren-canh-dong/877014/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.