Hạ Vũ nằm bêncạnh Hoắc Thiên Kình cười sặc sụa. Cô nhịn không được a. Mới nghịch cótí mà Tống Như Hoa đã hồn xiêu phách tán rồi.
- Hừ, giỡn chơi với bổn cô nương sao? Còn non lắm.
- Bảo bối, tưởng em ngoan lắm. Nào ngờ mấy trò này cũng nghĩ ra được.
Hạ Vũ cười đến ngọt xớt, ưỡn ngực mà nói:
- Tất nhiên! Để thực hiện cái vụ máu trong bồn tắm tôi đã phải chiếmquyền kiểm soát đường ống nước của cả khu nghỉ dưỡng đấy! Không có dễdàng gì đâu. Mất 5 đơn vị máu, là 500cc đấy. Nhọc công lắm biết không?
Nói đến đấy Thiên Kình lại đen mặt. Hắn không hiểu. Rốt cục việc trêu chọcTống Như Hoa quan trọng cỡ nào mà Hạ Vũ phải lấy chính máu và tóc củamình để làm? Cô có thể chết vì thiếu máu đấy!
- Lần sau không được làm thế nữa. Rất nguy hiểm.
- Hehe. Chẳng qua là cho bọn họ chút manh mối để xét nghiệm máu và ADNthôi mà. Chẳng phải biết được kết quả thì hiệu ứng gây ra ảnh hưởng càng lớn sao? Mà này. - Hạ Vũ rút ra một chiếc USB và đưa cho Thiên Kình. -Anh đưa cái này cho người của anh. Bảo phát nó ở khu rừng bao quạn khunghỉ dưỡng.
Hoắc Thiên Kình nhìn chiếc USB màu đỏ, trong đầu hiện lên cả ngàn suy nghĩ, nghi hoặc hỏi:
- Này, đừng bảo đây là sóng siêu âm hay thiết bị điều khiển trí não nhé.
- Anh bị đần à?! - Hạ Vũ cười. - Chỉ là một kiệt tác của Wolfgang Amadeus Mozart, Khúc cầu siêu, k.626.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-thi-sao-chu-nu-phu-ta-xin-kieu/3274953/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.