Hạ Vũ khẽ cựamình. Lạnh thật! Phải rồi, bây giờ ở đây cũng gần cuối thu rồi mà. Hạ Vũ theo bản năng tìm nơi nào ấm nhất mà dụi đầu vào. Hiển nhiên đó làtrong lòng Doãn Hạo rồi!
- Vũ nhi, sáng rồi. - Thanh âm nhàn nhạt nhưng lại đầy ý sủng nịch vang trên đầu Hạ Vũ, làm cô phải giật mình bừng tỉnh.
- A... a... Doãn Hạo... Chào...
Doãn Hạo nhìn phản ứng của cô mà bật cười. Hôn phớt nhẹ lên trán cô, anh nhìn cô ôn nhu nói:
- Đi VSCN đi. Xong rồi ra ăn sáng. Chút nữa anh đưa em vào bệnh viện.
Mặt Hạ Vũ nóng bừng. Cô lại nhớ lại chuyện hôm qua. Ai da... Sao cô lại cóthể nghĩ hắn là một người điềm đạm, cư xử có chừng mực chứ! Chẳng phảilà sói đội lốt thỏ hay sao! Cô còn tưởng hắn là trạch nam nữa cơ.
Doãn Hạo nhìn mặt cô liền biết cô đang nghĩ gì, gõ nhẹ lên đầu cô, anh lạnh giọng nhắc nhở:
- Ngốc ạ! Đi vào nhà tắm ngay!
Đóng cửa nhà tắm lại, Hạ Vũ còn nghe loáng thoáng tiếng nói của anh ở bên kia:
- Đúng là ngốc mà! Cướp mất lần đầu của anh mà còn trưng ra cái mặt đấy!
Cô suýt thì té xỉu luôn.
Phải nói Doãn Hạo cực kì chu đáo nha. Anh mua đầy đủ vật dụng cần thiết cho cô. Cả quần áo lót cũng có nữa. (!)
«Máu dồn lên não!!»
Dùng qua bữa sáng, Hạ Vũ cùng Doãn Hạo lên xe tới bệnh viện. Trên xe, Doãn Hạo còn vu vơ hỏi một câu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-thi-sao-chu-nu-phu-ta-xin-kieu/3274945/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.