Hôm nay là một ngày đẹp trời, Hoa Phi Phi đi tới chợ mua vài thứ. Chân cậu từng bước từng bước trên con đường quen thuộc, con đường mà Hoa mẫu thân ngày trước đưa cậu đi học mỗi ngày, thời gian trôi thật nhanh, mới đó đã mười mấy năm rồi, cậu nhìn lên tán cây già cỗi nhớ đến lúc nhỏ có hỏi mẹ một câu "Mẹ ơi mẹ ơi ! Sau này lớn rồi con nhất định cõng mẹ như bây giờ mẹ cõng con vậy !"
Lúc đó Hoa mẫu thân cười thật tươi xoa đầu cậu "Nam tử hán nói nhất định phải giữ lời!"
Vậy mà cậu chưa kịp thực hiện lời hứa đã cãi lại lời mẹ rồi bỏ nhà đi, ngẫm lại cậu thật bất hiếu mà. Hôm nay cậu mua thật nhiều thứ về nhà mẹ.
Hoa mẫu thân nghe chuông thì ra mở cửa, thấy mặt cậu ánh mắt bà toát lên vẻ bất ngờ vui mừng nhưng lập tức bình tĩnh lại "Cậu còn về đây làm gì ?"
Hoa Phi Phi nắm chặt giỏ đồ trong tay, viền mắt đỏ lên "Mẹ... Mẹ thực sự...không tha thứ cho con sao ?"
Hoa mẫu thân đương nhiên đau lòng nhưng vẫn không chuyển thái độ, bà khoanh tay trước ngực "Không dám, cậu hiện tại không phải con trai tôi nữa rồi, làm sao có tư cách giận cậu!"
Hoa Phi Phi mếu máo "Mẹ thật sự ghét Tiểu Phi sao ???"
Hoa mẫu thân khẽ hừ một tiếng, im lặng không nói gì.
Cậu đau lòng quay đi, vừa bước xuống thềm nhà, Hoa mẫu thân liền gọi lại "Cái đứa ngốc này, mau quay lại đây! Con cho rằng mẹ có thể giận con lâu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-nhan/1329548/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.