Trần Tuyết Sa hôm nay cùng Vương Thiếu Đình đi thử trang phục cưới, sẵn tiện ghé qua trung tâm thương mại mua sắm một chút. Lúc dừng lại tại cửa hàng trang sức, hắn nhìn thấy trong cửa hàng sách trước mặt xuất hiện một thân ảnh quen thuộc, bất quá hắn không quan tâm, tiếp tục cùng cô chọn nhẫn.
Hoa Phi Phi ôm thùng carton từ trong cửa hàng đi ra, lúc ngang qua cửa hàng trang sức, cậu đương nhiên thấy hắn, nụ cười trên môi tắt hẳn, sắc mặt trắng bệt, cậu cố gắng tăng nhanh vận tốc đôi chân khiến cậu ngã ra đất. May mắn cậu quay mặt ra phía khác nên hắn không hề thấy cậu.
Thấy âm thanh náo nhiệt ở gần đó, hắn quay mặt lại nhìn, là một cậu nhóc nhỏ thân ảnh có chút quen mắt, kiểu ngã này hình như hắn đã thấy qua đâu đó.
Đến lúc cậu dọn dẹp xong đi mất hắn mới phát hiện ra, không nói tiếng nào để Trần Tuyết Sa lại, chạy theo bóng hình kia.
Hắn chạy đến một ngả rẽ, dừng lại phân vân một lúc cuối cùng chọn lối rẽ qua bên trái, cậu đang đứng trong thang máy run rẩy nhấn nút, thấy hắn đang chạy tới cậu sợ hãi vô ý buông thùng carton ra, sách đổ rơi xuống chân cậu. Hoa Phi Phi ngã quỵ, cậu không hề muốn nhìn thấy gương mặt này. Gương mặt đã từng và đang làm tim cậu từng ngày đau nhói.
Vương Thiếu Đình thấy cậu như vậy trong lòng vô cùng khổ sở, hắn rõ ràng muốn gặp lại cậu nhưng cậu một chút cũng không hề muốn nhìn thấy hắn.
Vương Thiếu Đình lần này quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-nhan/1329534/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.