Sân bay thật đông đúc Hoa Lạc Lạc vừa kéo hành lý từ trong ra liền bị Hoa mẫu thân từ đâu chạy tới ôm lấy "Con gái! Mẹ nhớ con muốn chết nha!"
Cô cười khổ, tay xách va li còn phải chịu thêm khối thịt vài chục kg của mẹ.
Cô còn chưa kịp mở miệng bà lại tiếp tục lên tiếng "Con có nhớ đã hứa gì với mẹ hồi tuần trước không ?"
Hoa Lạc Lạc suy nghĩ, hình như cô không có hứa gì cả, Hoa mẫu thân nhìn biểu tình của cô liền phủi phủi tay "Ây~ con thật mau quên! Con nói dẫn mẹ đi gặp Phi Phi!" Cô lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nhưng chuyện đó cô rõ ràng chưa hề hứa hẹn qua.
4h30 tại nhà của Vương Thiếu Đình chuông cửa ầm ĩ, Trương lão quản gia bước ra mở cửa, ông ngạc nhiên trước gương mặt có nét tương tự Hoa Phi Phi nhưng rất nhanh bày ra nụ cười hòa nhã "Nhị vị! Không biết có việc gì ?"
Hoa Lạc Lạc bên ngoài khó xử đứng sau lưng Hoa mẫu thân, bà tiến lên một bước hỏi thăm "Xin chào ! Tôi là mẹ của Hoa Phi Phi, xin hỏi có nó ở đây không ?"
Trương lão quản gia vẫn chưa biết chuyện, vẫn bình thản đưa bà lên phòng của cậu. Hoa mẫu thân đi theo ông trong lòng thầm cảm thán, căn nhà này quả nhiên to lớn, trang trí cũng thật lộng lẫy, ví như cung điện cũng không hề sai.
Hoa Phi Phi đang ngủ trưa, bỗng nghe bên ngoài ồn ào rồi một tiếng nói quen thuộc vô cùng thánh thót vọng tới "Tiểu tử này ! Con thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-nhan/1329527/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.