"Phải làm sao đây..."
"Bác sĩ Tây Dương đều nói là không chữa được..."
Gì vậy... Là ai đang nói chuyện...
"Không! Ninh Lục, mẹ sẽ không để con chết!"
Ninh Lục... Là ai vậy? Là gọi ta sao... Nhưng ta hư... Đau... Đau đầu quá!
"Tội nghiệp tiểu thư Nạp Lan..."
"Nhưng biết làm sao được, ai nấy đều hết cách, trừ khi có tâm huyết mỹ nhân ngư..."
"Đúng đúng! Máu tim của mỹ nhân ngư có thể cứu sống con ta! Lập tức cho người đi tìm! Ngay đi!"
Mỹ nhân ngư...? Sinh vật chỉ có trong truyền thuyết kia ư...
Vừa nghĩ tới đây Nạp Lan Dương đã cảm thấy cả người không khỏe, hô hấp khó khăn. Cậu theo bản năng muốn bác bỏ suy nghĩ của những giọng nói kia mà mấp máy đôi môi mỏng trắng bệch.
"Không... Đừng làm vậy..."
Trong cơn mộng mị không rõ đâu là thực đâu mà mơ cậu vô thức thốt ra mấy chữ như có như không này. Lẵng tay gầy gò vươn ra từ trong chăn ấm muốn đưa lên ngăn cản gì đó nhưng nữa đường đã lại vô lực rơi ngược xuống.
Ầm ầm vang!!
Bên ngoài cửa sổ gió giật sấm rền. Từng tia chớp lập lòe không ngừng chiếu sáng cả một góc trời. Ánh sáng chớp nhoáng với cường độ mãnh liệt mạnh mẽ xuyên qua lớp mặt tường bằng kính sát đất, chiếu rọi cả căn phòng ngủ có thể gọi là xa hoa. Đương nhiên nó cũng soi rõ vẻ mặt của người trên giường hẳn còn đang vật lộn với cơn ác mộng. Người ấy thân hình gầy gò lọt thỏm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-ngu-tien-sinh-anh-dung-lai-day/2870283/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.