Sau khi bị thất lạc cậu được một cặp vợ chồng tốt bụng nhận nuôi. Ba mẹ nuôi của cậu trước đây cũng không hề nghèo khổ, bởi vì không có con được nên họ càng nâng niu cậu hơn. Sau lại cho dù luôn bị bệnh tật quấn thân nhưng cậu vẫn sống thật hạnh phúc, cha mẹ nuôi dù có tán gia bại sản rồi lao tâm lao lực mà chết thì họ vẫn yêu thương cậu như vậy. Lúc chết họ còn lo lắng cho cậu sau này không có người chăm sóc.
Sau đó ai cũng nghĩ Nạp Lan Dương sẽ theo họ rời đi thì bất ngờ cha mẹ ruột lại tìm được cậu. Bao nhiêu người nói cậu may mắn... Ừm, có lẽ cậu thật sự rất may mắn. Có lẽ mệnh của cậu đã định là sống trong nhung lụa, mà căn bệnh quái ác này chỉ là một dữ liệu lỗi vô tình xuất hiện.
Chỉ sợ ai đó luôn nghĩ khiến cậu chịu khốn khổ mà gieo cả lời nguyền độc ác lên người cậu đều phải tức đến nhảy dựng khi biết cuộc đời cậu suôn sẽ như vậy. Đã thế tính tình còn tốt, bao dung và hiểu chuyện, đổi lại là ai đó vốn đang có cuộc sống tốt đẹp lại bị bệnh tật hành hạ đều sẽ sinh ra tâm lý tiêu cực. Nhưng Nạp Lan Dương lại khác. Cậu chẳng quan tâm cái gì, không có sở cầu và nguyện vọng lớn lao, nói rõ là kiểu người nhàm chán còn khó dụ dỗ và bị tác động bởi hoàn cảnh.
Rốt cuộc thì trên đời này có tồn tại tình huống nào khiến cậu không thể giữ nổi bình tĩnh của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-ngu-tien-sinh-anh-dung-lai-day/2870267/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.