Labrad làm công tác tư tưởng cùng giác ngộ chân lý cho mình xong thì toàn thân thoải mái tiếp tục hành trình câu dẫn người của mình. Lúc này bàn tay của hắn vốn đặt hờ trên nệm ghế sofa, vừa hay nằm ở phía sau tấm lưng dù ngồi bệch ở dưới đất vẫn thẳng tắp quy cũ của ai đó khẽ nâng lên.
Hư...
Nạp Lan Dương vốn đã lần nữa khiến bản thân bỏ qua sự tồn tại của ai kia bất giác đánh cái rùng mình, sống lưng lập tức tê dại khi cảm nhận được đuôi tóc sau gáy bị người chạm vào. Rõ ràng chỉ là một cái chạm nhẹ cùng vân vê, cũng không có chạm đến làn da sau cổ cậu, vậy mà Nạp Lan Dương cứ có cảm giác toàn bộ lớp da sau gáy đều nổi cả lên một tầng da gà... À không, cậu cảm thấy toàn thân cậu chỗ nào cũng nổi hết lên rồi.
Cậu không động đậy dù chỉ một chút, thế nhưng bất giác lại khiến cho bản thân càng cảm nhận được rõ ràng hơn từng cử động của người phía sau.
Người này lại muốn làm gì nữa đây!!!
Nạp Lan Dương phải ở trong lòng làm công tác tư tưởng vài trăm lần mới khiến cho bản thân làm lơ cảm giác kia đi. Sau đó mới bình tĩnh quay qua nhìn ai đó đang nở nụ cười tà mị với cậu hỏi: "Làm sao vậy?"
Đúng vậy. Là làm sao vậy chứ không phải anh làm gì vậy.
Thật là một câu hỏi mang tính né tránh cao siêu. Cho dù đối phương muốn nương theo đó đùa giỡn cậu thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-ngu-tien-sinh-anh-dung-lai-day/2870261/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.