Đã đi qua hải quan, muốn quay lại không phải chuyện dễ.
May mà visa Úc Nam xin có thời gian lưu trú dự tính dài, còn xuất nhập cảnh nhiều lần. Hộ chiếu của cả hai đều để trong túi xách, họ đến quầy giải thích tình huống, tỏ vẻ có việc gấp phải hủy bỏ chuyến bay, điền thẻ nhập cảnh một lần nữa xong mới suôn sẻ quay trở lại.
Nhưng trong lúc đó Đoàn Dụ Hàn phải nói một tràng tiếng Anh thật dài với nhân viên da den phục vụ mặt đất, vì hơi mang khẩu âm cộng với nói nhanh nên Úc Nam không nghe rõ.
(*) Nhân viên phục vụ mặt đất: Một nghề trong ngành hàng không, làm việc tại sân bay với nhiệm vụ khai thác các nhu cầu của hành khách khi còn ở mặt đất. Nghề này còn được gọi là nhân viên phục vụ hành khách sân bay.
"Sao vậy?" Cậu hỏi Đoàn Dụ Hàn, hơi hồi hộp.
Đoàn Dụ Hàn nhận lại hộ chiếu, mỉm cười: "Không có gì, mình đi thôi."
Cả hai tay trong tay chạy ra ngoài sân bay.
Thời tiết rét căm mà hôm nay le lói ánh mặt trời, Úc Nam đến thành phố S hơn một tuần, lần đầu tiên thấy ở đây có nắng.
"Chúng ta đi đâu?" Tim Úc Nam đập thịch thịch giống như đang làm một việc trọng đại ghê gớm.
Một người trước nay luôn biết điều mà muốn phản nghịch thì nói và làm là hai việc khác nhau hoàn toàn.
Thực tế Úc Nam không có cảm giác chân thật về chuyện này, cậu không có cảm xúc rõ ràng với việc sắp phản nghịch đi bụi ở nước M. Thậm chí cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-hoa-hong/952043/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.