Câu nói rất có khí phách nhưng mặt Úc Nam không một biểu cảm.
Úc Nam là một cậu bé đáng yêu.
Cậu đau lòng hay khó chịu sẽ không che giấu mà thể hiện thẳng thắn, liếc mắt là nhìn thấu ngay.
Nếu là ngày trước, chắc chắn đôi mắt đẹp không pha bất kỳ tạp chất nào sẽ đỏ hoe vì những câu đó, môi cũng khẽ run theo, chỉ trong vài giây không còn giữ được bình tĩnh.
Nhưng giờ đây, nói xong cậu rồi chỉ bình thản nhìn Cung Thừa.
Cung Thừa tiến lên một bước: "Tôi không cần em chơi với tôi, tôi cũng không có ý định chơi bời. Em hãy tin tôi, từ lâu Louis đã là thì quá khứ, sự tồn tại của em không dính dáng gì đến cậu ta."
"Không liên quan đến tôi." Úc Nam ngắt lời gã, "Đó là chuyện của ngài."
"Sao lại không liên quan đến em?" Cung Thừa cắn răng, "Tôi biết khởi đầu của chúng ta không thể nói là tốt đẹp nhưng bé cưng à, em còn nhỏ lắm, tôi không ngờ mình sẽ thật lòng thích em. Giờ tôi nhận ra rồi, em tha thứ cho tôi được không?"
Úc Nam khiếp sợ trước câu chữ ngạo mạn của gã: "Ngài cũng biết là tôi còn nhỏ cơ à, thế nên tôi còn rất nhiều thời gian để tìm người nào đó tốt đẹp hơn ngài, việc gì tôi phải tha thứ cho ngài chứ?"
Áp suất không khí xung quanh giảm xuống nhanh chóng.
Cung Thừa bị chọc giận.
Thậm chí gã không phân rõ Úc Nam nói để chọc tức gã hay sự thật là thế —— Úc Nam còn cả một tuổi trẻ phía trước, còn rất nhiều khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-hoa-hong/952033/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.