Đêm 30, đón năm mới ở nhà cậu xong cậu rút bao lì xì ra chia cho ba đứa nhỏ.
Tiền lì xì của Úc Nam dày nhất, bị em trai em gái nhìn thấy gào to không công bằng, cậu nói: "Hai đứa đừng so bì với anh trai, lúc sinh nhật cha anh mấy đứa tặng quà rất công phu mà mấy đứa chẳng tặng gì cả, còn bắt nạt cha nữa."
Vại đá nhựa acrylic Úc Nam làm cho cậu vẫn đặt trong võ đường, cậu thích nó vô cùng.
Úc Kha chỉ có thể bỏ qua, Úc Đồng im lặng kéo cậu nhóc, chẳng mấy chốc cả hai tí tởn trở lại, muốn Úc Nam đi đãi khách.
Từ nhà cậu về, Úc Nam mở bao lì xì mới phát hiện số tiền thật sự lớn thái quá, cứ như dồn số tiền của mấy năm đưa cho Úc Nam một lần.
Úc Nam có dự cảm không tốt.
Cậu thấy có vẻ sắp xảy ra chuyện gì đó nhưng không dám hỏi.
Cậu hi vọng sẽ vĩnh viễn không thay đổi, chỉ cần người nhà không nói thì cậu có thể vờ như mãi mãi không biết gì.
Sáng mồng Một đầu năm mới, Úc Tư Tư dậy sớm chuẩn bị lá trà, hoa quả các thứ, sàn nhà được lau mấy lần, sofa được dọn sạch sẽ, không biết khách quý sắp đến là ai.
Trời đổ tuyết lớn suốt đêm, Úc Nam ngủ muộn, sáng cũng thức dậy muộn.
Mới 7, 8 giờ, bình thường khách khứa sẽ không đến sớm như vậy nhưng cậu lại nghe thấy trong phòng khách có tiếng trò chuyện, chỉ nghe loáng thoáng cách qua vách tường.
"...Đã hẹn là đến Tết rồi mà, thằng bé sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-hoa-hong/952028/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.