Cung Thừa cúi đầu, giọng nói hơi khàn: "Ai nói với em buồn là có thể hôn?"
Úc Nam thất vọng hỏi: "Không thể ạ?"
Cậu vừa ngẩng đầu thì bị đôi môi còn vương mùi thuốc của Cung Thừa lấp kín.
Nụ hôn này từ tốn dịu dàng, Cung Thừa ngậm cánh môi cậu mút nhẹ, đôi lúc lướt lưỡi qua răng cậu nhưng không đút sâu vào. So với nói là đang hôn nhau thì chi bằng nói là đang vỗ về sẽ đúng hơn.
Úc Nam tựa như sống lại, tim bắt đầu đập thịch thịch, vừa nhanh vừa loạn.
Cung Thừa thả Úc Nam xuống chiếc tủ đứng đặt bên cửa ra vào, lúc ngừng lại cả hai đều thở dốc.
Đây là vị trí duy nhất có ánh sáng trong căn phòng tối tăm này, song ánh sáng trong mắt Úc Nam còn rạng ngời hơn cả ánh đèn, Cung Thừa phát hiện giờ khắc này cậu cư xử đặc biệt táo bạo như thể bất chấp tất cả, muốn làm gì với cậu cũng được.
"Hôn lại đi, em muốn kiểu hôn mạnh bạo cơ." Úc Nam đỏ mặt nói.
Cung Thừa: "Em có biết mình đang làm gì không?"
Tay Úc Nam vẫn đang vòng trên cổ gã, cậu từ từ gật đầu: "Biết chứ, em đang khiêu khích ngài."
Cung Thừa vừa nổi cáu vừa buồn cười, gã không phải thánh nhân, ôm cậu bé mình thích mà vẫn có thể không ra tay.
Lần này rốt cuộc không thể nhịn nổi nữa, gã bế bổng Úc Nam lên, để hai chân cậu móc lên người mình rồi rảo bước về hướng sofa.
Trong phòng không mở đèn, cảnh đêm bên ngoài cửa sổ vẫn say đắm như thế.
Hai chân Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nam-hoa-hong/952006/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.