Cũng may 920 thuộc dạng "có làm thì mới có ăn", thời gian đứng bếp ngắn ngủi đã dạy cho tiểu thư lá ngọc cành vàng cách cầm dao thái đồ ăn...
Trong bữa ăn, cô kể lại chiến tích trong ngày, không quên tranh món ngon, món bổ trước đó múc cho 920 và dặn anh ăn không được bỏ.
Sau đó, cô đi xem ti vi, anh rửa bát và đi tắm. Không hẹn mà hiện, vừa bước chân ra khỏi phòng tắm đã nghe tiếng gõ cửa í ới của cô nàng.
- Xong chưa xong chưa???
920 chỉ vừa mặc chiếc áo choàng tắm, cũng đành mở cửa, nếu không cô phá cửa luôn mất.
- Mau mau, tôi chợt nhận ra lát có buổi biểu diễn trực tiếp ở gần đây...
- Tôi thế này còn muốn chở đi?
- Không có! Anh cứ ngủ ngon đi, tôi đi cùng Cố Duệ mà!
920 không phản hồi, anh để cô bôi thuốc, băng vết thương.
- Anh sẽ bên tôi bao lâu nữa?
- Không muốn tôi ở bên?
- Không phải... Ở đây, tôi thấy thanh thản hơn bất kì nơi nào... Mỗi ngày, đều muốn đến đây...
- Không được. Lần sau hạn chế đến đây đi.
Cũng vừa lúc, Cố Duệ gọi điện cho Mộng Na. Cô không ở lại lâu, sau khi hoàn thành việc băng vết thương thì rời đi luôn.
Cố Duệ đỗ xe cách căn nhà của 920 không xa lắm, khi thấy Đường Mộng Na hẹn ở nơi lạ thế này, anh cố hỏi cho ra lẽ.
- Cậu đến nhà ai vậy?
- 920 của tớ bị thương, tớ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-moms-bodyguard-chang-ve-si-cua-me-toi/2709443/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.