Cố Duệ không đủ can đảm nghe người con gái của mình nói rằng cô ấy thích người khác. Vội vàng rời đi. Đường Mộng Na lại một mình dạo bước. Đường Thiên nhắn tin, bảo đã về trước, cô muốn về khi nào cũng được.
Đêm nay gió nổi, Đường Mộng Na chẳng quan tâm, khoanh tay ôm lấy đôi cánh tay trần đôi lúc khẽ xuýt xoa vì lạnh.
Đến cuối cùng cô đã đến cuối vườn. Nơi này vẫn còn mảng hoa oải hương mà bố trồng, vẫn được người hầu chăm sóc tốt.
Một thứ gì đó đè lên vai, Đường Mộng Na quay lại, là 920...
- Hoa oải hương này là bố trồng để tặng mẹ... Hoa vẫn còn đó, cớ sao bố mẹ lại thay đổi...
- Chuyện hai người họ đừng bận tâm nữa. Về thôi.
- Hôm nay tôi muốn đến chỗ của mẹ.
- Được, tôi đưa cô đi.
Cô đi phía trong, cùng chiếc áo trên vai, bây giờ không còn gió lạnh nữa...
- Nếu anh đi, tôi gặp nguy hiểm thì sao?
- Sẽ có người thay thế tôi.
- Bảo anh ta cách xa tôi ra. Cũng đừng nói vô lễ như anh đó.
920 bật cười, mở cửa xe cho cô.
- Không chào Đường lão gia luôn ư?
- Ông ta không để ý đâu.
Trên cả đoạn đường, cô nhìn anh không chớp mắt.
- Đừng tạo áp lực cho tôi nữa.
- Nhưng mà sắp tới sẽ không còn gặp anh nữa. Anh nói thêm đi, tôi muốn nhớ giọng nói của anh.
- Cô có thể gọi cho tôi mà.
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-moms-bodyguard-chang-ve-si-cua-me-toi/2709435/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.