Trước tiên là đưa hộp quà cho ông nội, sau đó ngồi vào bàn ăn, ăn cho lấy lệ. 920 nhìn biểu cảm này thì biết ngay cô gặp chuyện gì không như ý, nhưng từ xa nên không thể nhắc nhở cô, đành nhắn qua điện tử thoại. Cô không thèm để ý luôn chứ!
Đến khi hai người ở riêng thì cô mới hỏi.
- Chu Mạn dì tặng quà... có phải làm ở Đường thị không?
- Hình như là vậy, sao thế?
- Sao dì phải gặp Chu Mạn...? Dì với Chu Kiệt...
Đường Thiên sợ ai đó nghe thấy, bèn kéo đứa cháu lắm chuyện ra ngoài vườn, ngồi trong cái chài thơ ấu.
- Ta và Chu Kiệt có mối duyên nợ. Tuy đã cắt đứt từ mấy năm trước nhưng dạo này có chút vướng bận.
- Con không thích Chu Mạn, tuyệt đối đừng liên quan đến họ Chu đó được không dì?
- Sao vậy? Ta thấy con bé tốt tính, còn đảm đang nữa.
- Nhưng mà con không thích!
Đường Thiên bất ngờ với hành xử này, cô rời đi.
- Con không thể quyết định dì phải thế nào!
Đường Thiên ra về, không quên dặn dò 920 tìm hiểu chuyện gì.
920 hiểu tại sao cô như vậy, chỉ là không biết lý do phía sau.
Đường Mộng Na lấy chiếc đàn trong góc, kéo một bản nhạc du dương đượm buồn. Một mình cô đàn, một mình cô lắng nghe.
Khi 920 gọi cô trở về, vô tình nghe được cô nói với thư ký lấy tài liệu của Đường Hiểu Âu.
- Sao cô ác cảm với Chu Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-moms-bodyguard-chang-ve-si-cua-me-toi/2709409/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.