Đôi khi, Đường Mộng Na thường tỉnh giấc giữa đêm, cô mơ thấy những ngày thơ ấu, không ngăn những giọt nước mắt phải ngừng rơi.
Sau khi quay về Bắc Kinh, Đường Mộng Na lại tiếp tục tìm kiếm bản báo cáo. Lần này, cô đến nhà của ông nội. Vì lần đưa tang mẹ, ông có xuất hiện, phần nào đã khiến Đường Mộng Na không còn nặng lời với ông.
Cô tạo tình huống cho ông ra ngoài, còn mình lấy danh nghĩa chờ để lục soát.
Khi ra về, 920 nhìn thấy không đi tay không, nghĩ rằng cũng không có. Đang định an ủi cô thì...
- Tada, một nửa bản báo cáo.
- Sao lại là một nửa?
- Có vết ghim này. Với hôm đó mẹ cần hai tờ, đây chỉ có một tờ...
- Cô có nhớ chi tiết đêm hôm đó không?.
- Anh hỏi cũng không vòng vo xíu nào cả!
Đối với Đường Mộng Na, cô vô cùng khó chịu nếu nghe ai đó nói về cái đêm gia đình cô tan vỡ. Thế nên cô lựa chọn quên đi, khi nhắc đến chút gì đó liên quan, mọi ký ức không vui đều len lỏi lên trước xuất hiện.
- Phải rồi!! Lúc ấy, mẹ đưa cho quản gia Trần, chứ không cất đi!
920 ngay lập tức phóng xe về Đường gia.
- Sao mình có thể quên nó đi vậy chứ??
- Nhớ được là tốt rồi. - Anh dù lái xe vẫn dành chút thời gian xoa đầu cô động viên. - Chẳng phải khi ấy, cô đã chứng kiến cảnh kinh khủng hơn sao?
Quản gia Trần không có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-moms-bodyguard-chang-ve-si-cua-me-toi/2709380/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.