Căn biệt thự màu đen nằm khuất sau hàng cây tùng cao vút. Khu này kể ra thì cũng gọi là khá hoang vắng. Cả một vùng rộng lớn mà chỉ có một ngôi biệt thự, còn lại là cỏ và cây cối mọc um tùm, cứ như là chủ nhân của nơi này không thích hoa và chim chóc. Rất tĩnh lặng. - Tiểu thơ! Tôi mang Trà cho cô đây. Không có tiếng trả lời. Căn phòng tối om, tất cả những gì có thể nhìn thấy là ánh sáng lờ mờ từ chiếc máy vi tính xách tay. - Tiểu thơ..... - Ra ngoài! Một giọng nói trong veo nhưng mang âm hưởng của bóng đêm vang lên. - Vâng! Cô người hầu lui xuống, cửa phòng đóng lại. - Tiểu thơ sao rồi? Vẫn còn nhốt mình trong phòng à? - Ừ. Hai cô người hầu vừa rảo bước qua hành lang dài dẫn tới khu nhà ở dành cho người hầu. - Tiểu thơ bị làm sao thế nhỉ? Trước nay tôi chưa bao giờ thấy cô ấy như vậy cả. - Tôi cũng không biết nữa. Nhưng cách đây hai hôm, lúc mang điểm tâm vào phòng cho cô ấy, tôi nghe cô ấy đếm ngược "..5..4..3..2..1...Bùm!" - Là sao? - Ai mà biết. Sau đó thì có người vào báo là trụ sở của Thanh Long Đảng phát nổ. Tôi đoán đây là tác phẩm của tiểu thơ. - Thật sao? Ừ...mà cũng có thể lắm. Tiểu thơ là một người rất thông minh, hành động của cô ấy thì có trời mới đoán được. Trở lại căn phòng tối. Tiếng lách cách vang lên từ bàn phím máy vi tính bất chợt dừng hẳn. Và lại giọng nói lạnh lùng đó, nhưng lần này khác, không phải ra lệnh, mà là thì thầm tên của một người: - Tô Ngọc Lâm..... Học viện Thiên Vũ.... - Đây là ngôi trường nổi tiếng nhất Trung Quốc với truyền thống và lịch sử chuyên đào tạo ra những người tài năng cho đất nước. Như thầy thấy đó, chúng tôi có rất đông học sinh, và còn..... Bỏ ngoài tai những lời ca tụng của cô giáo Kim, cậu bắt đầu đảo mắt xung quanh. Đúng là nơi này rất khác những trường trung học bình thường, nó dành cho cả cấp II và cấp II. - .....Những Thiên tài đều tập trung ờ trường này. Chúng tôi chỉ nhận những em có thể vượt qua kì kiểm tra cực kì gắt gao thôi. Đó là lý do mà trường Thiên Vũ 5 năm liền được trao danh hiệu "Ngôi trường xuất sắc". Thầy có muốn đi xem qua các dãy phòng học một chút không? - À....vâng! Cậu lê bước theo chân cô giáo Kim, người được thầy hiệu trưởng giao nhiệm vụ hường dẫn cậu tham quan trường học. Lý do cậu có mặt ở đây? Rất đơn giản. Theo nguồn tin của Quất Chi nhận được thì người của Hắc Long Đảng đang ờ chỗ này. Hắc Long Đảng được tổ chức khác hiàn toàn Thanh Long Đảng, nó không có phân cấp giáo đầu, mà toàn bộ quyền lực đều tập trung vào tay một người, đó là cô con gái duy nhất của Đảng chủ, nghe đâu cô nhóc này khá nguy hiểm, mới 16 tuổi nhưng đã có thể khiến cho tất cả mọi người phải nể sợ và khuất phục.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]