Chương trước
Chương sau
Ôi chao, mới đó mà đã 6 tháng trôi qua, thời gian trôi qua nhanh thật. Mới chớp mắt mà bọn tớ debut ở Hàn cũng được 6 tháng, bao nhiêu là chuyện xảy ra. Hôm nay có lẽ là ngày vui nhất, ngày được về Việt Nam.
Tớ nói cho các cậu biết, gần đây tớ và Guanlin cực kì thân luôn nhá, cậu ấy rất quan tâm tớ làm tim tớ cứ rung rinh mãi thôi. Các chị bảo tớ rằng làm gì thì làm nhưng phải cẩn thận nếu không sẽ lại gặp phải saesang fan ??.
BLS! BLS! BLS
-" Woaa!! Các fan đến đông quá, em nhớ mọi người ghê "- Bảo Anh hét lên
-" Bình tĩnh Anh ơiiii. Chào tất cả mọi người, bọn em về rồi nè "- Aley vẫy tay chào tất cả mọi người đang
Dù thời gian quảng bá bên Hàn Quốc là 5 năm nhưng chỉ mới 6 tháng thì các trang báo đều đưa tin BLS sắp trở về Việt Nam, thật bất ngờ. Thực ra công ty chủ quản cho bọn nó về là vì muốn để cho bọn nó nghỉ ngơi vài tuần rồi chuẩn bị cho các quá trình quảng bá dài hạn. Ở Việt Nam không quá gắt như ở Hàn, có thể tự do vui chơi ăn uống mà không sợ các tay báo " Bẻ cong sự thật" không sợ fan cuồng, và được ở gần gia đình
Mới nằm ở nhà hai ngày mà tớ đã nhận được thông báo bay gấp ra Đà Nẵng có việc cần rồi. Ra đến đó mới biết tớ là khách mời đặt biệt của chương trình " Ngoài chăn bông là bão tố"
-" Hihi, gặp em ở đây thật bất ngờ" - Daniel oppa cười híp mắt, nhìn anh ấy dễ thương vô đối luôn
-" Đất nước này là nhà em mà "- tớ cũng vui vẻ đáp lời
-" Vậy thì nhờ cả vào em rồi "- Anh ấy tiếp tục trả lời. Sau đó tớ và Daniel oppa luyên thuyên cả buổi, rồi tớ kể về thuần phong mỹ tục Việt Nam, món ăn Việt Nam, những danh lam thắng cảnh mà tớ từng đi qua đều cho anh ấy xem hết. Daniel rất có hứng thú về các cảnh đẹp cũng như thức ăn ở đây và chốt hạ bằng câu nói
-" Khi chúng ta có thời gian, em nhất định phải dẫn anh đi hết tất cả những nơi đẹp cũng như những nói có đồ ăn ngon đấy nhé "- anh ấy cười rồi giơ ngón út ra
-" Móc nghoéo nè "
//// Ring Ring/////
" À nhon xê ô. Anh đang ở đâu vậy?" - một giọng nói trầm trầm quen thuộc
-" Hi Guanlin, anh đang ở Đà Nẵng - Việt Nam. Em xem ai nè " - Daniel cười đưa điện thoại cho tớ rồi ra chỗ chú đạo diễn bàn bạc gì đó, giống như muốn giành không gian riêng cho hai đứa
-" Guanlin ơiiii ^^. Cậu còn nhớ mình không " - tớ hỏi vui thôi, chứ ngày nào tớ và cậu ấy chả nói chuyện tới khuya ?
- Không, tại sao tôi phải nhớ cậu - Guanlin liếc tớ, thật đau lòng
-" Hức, tớ nhớ cậu mà. Sao cậu lại phũ phàng vậy chứ" - tớ giả vờ giận dỗi
- Cậu lo cho cái bụng đói của cậu hơn tôi còn gì
Haizz nói đến đây tớ cũng chỉ biết cười thôi, mỗi lần nói chuyện với Guanlin đều nói đến khuya. Như vậy rất đói, lần nào tớ dừng cuộc nói chuyện đều là vì lý do này, tối qua đang nói chuyện thì tớ đói quá mà tật xấu của tớ là nếu nhịn đói sẽ cực kì buồn ngủ. Vậy là tớ ngủ quên luôn ?
-" Hoi mà, đừng giận, hôm qua tớ ngủ quên mà. Hì hì, Guanlin giận sẽ xấu lắm đấy "- tớ cười tươi, tớ biết Guanlin sẽ không giận lâu đâu
- Tha cho cậu đấy, đồ sâu lười. Thấy cậu ăn no ngủ khỏe như vậy tôi yên tâm rồi. Lo mà chơi cho đã đi rồi nhanh chóng về đây. - Câu cuối giọng Guanlin nhỏ hẳn nhưng tớ vẫn nghe đấy
-" Tớ biết mà, tớ sẽ không để cậu nhớ tớ lâu đâu. Bai bai" - Tắt cuộc gọi xong tớ trả điện thoại cho Daniel oppa, anh ấy không nói gì hết chỉ cười rồi xoa đầu tớ
Cả ngày quay phim cực khổ nhưng rất vui thì ngay lúc này tớ chỉ muốn đi tắm và ngủ ngay thôi. Các bạn ngủ ngon
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.