Ngoài phòng giải phẫu Duẫn Hạo đừng ngồi không yên, trước cửa phòng giải phẫu cứ đi qua đi lai. Trịnh mụ mụ thật sự nhịn không được: “Con, ngươi xoay chuyển khiến đầu mẹ sắp hôn mê, ngươi ngồi trong im lặng chút xíu được không a.”
“Mẹ, ta làm sao ngồi yên được, sao lại lâu vậy mà chưa có động tĩnh gì hết vậy?” Người tối quan trọng đang phẫu thuật, lòng Duẫn Hạo không thể bình tĩnh được.
“Con, sinh con là vậy a, lúc trước khi mẹ sinh ngươi cũng tốn rất nhiều thời gian.” Trịnh mụ mụ trấn an Duẫn Hạo.
“Ngươi xem bộ dáng của ngươi còn giống tổng tài tập đoàn Thần Thoại a.” Hi Triệt phía sau không chút lưu tình mà chăm biếm Duẫn Hạo.
Hàn Canh kéo kéo tay áo Hi Triệt, nhỏ giọng bên tai nói: “Duẫn Hạo khẩn trương cho Tại Trung là đúng mà.”
Tời gian trôi qua, mặc cho người nha an ủi Duẫn Hạo vẫn nôn nóng bất an, đột nhiên “Oa!” một tiếng – tiếng khóc trẻ con đem Duẫn Hạo từ địa ngực đến thiên đường.
“Sinh rồi sinh rồi, Duẫn Hạo con làm ba ba rồi.” Trịnh mụ mụ cao hứng không thôi.
“Ha ha ha, ta làm ba ba, mẹ, ngươi làm bà nội rồi.” Duẫn Hạo hưng phấn mà cười ha hả.
Qua khoảng hai phúc, người bên ngoài phòng lại nghe “Oa!” một te61ng, bọn họ sao lại quên là song thai a.
Chỉ chốc lát sau, y tá ôm hai đứa trẻ mới sinh đi ra: “Chúc mừng Trịnh tổng, thiếu phu nhân là long phượng thai, bé gái so với bé trai sớm hơn hai phút. Lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-kieu-the-cua-ta/2686147/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.