Nói không để ý tới nàng liền thật không để ý tới nàng.
Buổi tối Tuý Hoa Lâu mở cửa nghênh khách, tuy Hồ Linh Tiêu vì không có mặt Hồ Kiều Kiều mà lười biếng không lên đài hiến vũ, những cũng mặc váy dài diễm hồng mang diện sa đi tới đi lui trước mặt Tô Vận Hàm. Nàng không để ý tới nàng ấy, nhưng không có nghĩa là nàng sẽ không cố ý kiếm chuyện. Thế là Hồ Linh Tiêu một bên không ngừng đi dạo trước quỹ đài, một bên ra vẻ tựa như không nhận ra Tô Vận Hàm, soi mói nói: "Ai yêu, quanh quỹ đài này sao bẩn như vậy? Người này cũng quá không có mắt nhìn, sao không biết thu dọn đi."
"Ân?" Sao Tô Vận Hàm nghe sao cũng thấy là lạ, đây là đang nói người nào? Tựa hồ muốn nói nàng không có mắt nhìn không biết thu dọn? Đi ra liếc nhìn quanh quỹ đài, Tô Vận Hàm gãi sau gáy, hỏi: "Linh Tiêu cô nương, quanh quỹ đài này cũng đâu có bẩn a? Ngươi, trong lòng ngươi đã tốt chút..."
"Hừ..." Hồ Linh Tiêu tiếp tục hất đầu không để ý tới nàng, hoặc là nói hoàn toàn coi nàng như không khí, tiếp tục đi tới đi lui trước quầy, niệm niệm trong miệng: "Chậc chậc chậc, nhìn chỗ này đều bẩn thành dạng gì rồi! Này người có mắt nhìn còn biết thu dọn quét tước, chỉ có người không có mắt nhìn mới đi nói không bẩn gì nha, gì mà nói chỗ mới được quét sạch nha các loại. Còn có, đó là nói sang chuyện khác! Hỏi gì mà trong lòng tốt chút nào chưa, chỉ sợ có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-khuynh-thien-ha/1361966/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.