Một vệt thân ảnh xuất hiện ở hoa viên Tô phủ, trực tiếp hạ thấp mỹ cảnh của những đoá hoa tiên lệ. Tô Trí Viễn ngồi trên toạ ỷ (ghế tựa) cạnh thuỷ trì, mặc dù ánh mắt dừng trên cá chép vui đùa du ngoạn (dạo chơi) trong thuỷ trì, nội tâm là một mảng ý loạn bực dọc. Mãi tới khi thiến ảnh (bóng hình xinh đẹp) mang theo u hương (mùi hương phản phất) xuất hiện trước mặt hắn, Tô Trí Viễn lập tức đứng dậy, rất thuần thục ôm lấy vòng eo mỹ nhân, cười nói: "Ai nha tiểu nương tử, nàng thực khiến ta đợi rất khổ sở a! Nàng nên biết mỹ cảnh nơi hoa viên này thật so ra không bằng nàng nha!"
"Công tử cũng thật biết nói đùa, sao qua chút thời gian nô gia đã thành tiểu nương tử rồi chứ? Phong cảnh nơi hoa viên này mỹ như vậy, công tử lại nói so ra không bằng ta, thật sự là thổi phồng quá mức rồi!" Ánh mắt Hồ Linh Tiêu xuyên thấu qua trì thuỷ thanh triệt (trong suốt) dừng ở đáy trì có một khoả bạch châu viên nhuận (bóng mượt). Ý niệm nàng hơi động, ngón tay hướng mặt trì điểm nhẹ. Cá chép trong trì bị một cổ quái lực vô hình xua ra tứ phía, mà khoảng khắc bạch châu nơi đáy trì hoá thành đá cuội phổ thông, liền ngay cả trì thuỷ vốn thanh triệt cũng dần dần đục ra.
Giờ đây Ngự Long châu bị huỷ, ta xem Tô gia các ngươi làm sao để tiếp tục cơ nghiệp trăm năm. Hồ Linh Tiêu cười đắc ý trong lòng, giả vờ vô lực dựa vào ngực Tô Trí Viễn, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-khuynh-thien-ha/1361946/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.