Tingting!
"Há? Cái gì của nó thế này" Tôi lẩm bẩm một mình sau khi đọc tin nhắn. Bình thường thằng trắng sáng có bao giờ đãi tôi cái gì đâu (Trừ ngày đầu tiên tôi để nó trả tiền thuốc) đừng có nói đến chuyện bao. Nó cực kỳ tiết kiệm, định mua thứ gì lần nào cũng suy nghĩ tới suy nghĩ lui.
"Bị gì đó thằng Bohn"
"Không có gì" Tôi lắc đầu phủ nhận với bạn, khi đối phương thấy rằng đó có thể không phải là vấn đề lớn, nên quay lại tập trung vào việc học.
"Thằng Bohn, bị cái gì vậy. Mặt còn căng thẳng nữa"
"Không có" Tôi trả thằng Boss cũng lúc đó mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại. Trong khi những ngón tay đang tiếp tục gõ tin nhắn, thì đã bị cắt ngang khi ai đó gọi đến.
Rrrr!
'Duen'
Vừa nhìn thấy tên người gọi, tôi lập tức bắt máy. Chúng tôi ngồi ở cuối lớp, giảng viên không thể nghe thấy gì đâu. Ngay cả khi nghe thấy, tôi cũng không quan tâm. Bây giờ tôi chẳng còn tâm trạng để ngồi suy nghĩ xem mình có bị giảng viên chửi hay không.
"Ý mày là sao?" Tôi hỏi người đâu dây bên kia trong khi chống cằm nhìn ra cửa sổ, cố gắng nép mình vào tường phía sau cây cột để trốn. Lén để ý thấy tụi thằng Mek đang nhìn cùng với sự nghi ngờ. Tất nhiên rồi, bình thường tôi không trả lời điện thoại của bất kỳ ai trong giờ học.
[Làm cái gì mà lại khó chịu nữa vậy Bohn]
"Thì mày..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-engineer-co-ao-thuc-tap-ky-thuat-co-banh-rang-co-vo-chua/3004396/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.