"Rồi...tụi mày đến ăn cơm ở khoa tao làm gì chứ?" Thằng Phu lên tiếng hỏi sau khi tôi bước về từ chỗ mua cơm. Thằng Bohn mẹ nó đúng điên, nó nghĩ tôi là một cô gái yếu đuối mỏng manh thân hình nhỏ bé tự mình đi không được hay gì mà chờ đợi để nâng niu yêu chiều đến cỡ này. Oke, hiểu là muốn chiều chuộng người yêu nhưng...tao cũng biết ngại nhá thằng điên.
Nhà ăn ở đây đúng lớn, lớn hơn nhà ăn ở khoa P'Duen nữa. Cộng thêm đồ ăn ở đây cực kỳ nhiều, thiệt là đáng ganh tị mà.
"Đưa thằng Duen đến tìm chồng"
"Bố mày" Đánh chết mẹ giờ, bực mình nó từ khi thằng Bohn gọi đến rồi. Thằng chó Tang mẹ mày, nhỏ Ting nói chuyện với thằng Bohn là thật nhưng thằng Tang là người bắt tôi lại rồi kéo đến chỗ này.
"Còn không phải?" Nó nhướng mày hỏi tôi.
"Người yêu...không phải chồng"
"Tóm lại là hẹn hò với anh ấy thật rồi à" Ram lên tiếng hỏi, trong tay nó đang cầm một cái nĩa chuẩn bị ăn đồ ăn trước mặt.
"Ừm" Người khác có che dấu hay không tôi không biết nhưng tôi không thích có bí mật với bạn bè. Và như đã từng nói trước đây tôi không thích cuộc sống trốn tránh ẩn dật. Nếu nói dối tụi nó thì lúc nào cũng phải trốn tránh, còn một điều nữa tôi cũng không có gì cần thiết để phải che dấu.
"Eh...thằng đơ nó nói câu dài dài rồi kìa"
P'King nói như vui mừng, suốt bữa ăn anh ấy lúc nào cũng chống cằm nhìn thằng Ram hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-engineer-co-ao-thuc-tap-ky-thuat-co-banh-rang-co-vo-chua/3004382/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.