[Duen lạnh] 
Rầm 
Rầm 
"Mở cửa!" Tôi đập vào cánh cửa vang lên những tiếng động lớn. Từ lúc bị bắt chia cách với thằng Bohn. Tôi bị bịt mắt bằng một tấm vải đen, bị còng tay lại thật chặt cho đến tận căn phòng này mới được thả tự do. Đây là tôi bị bắt cóc tống tiền có phải không vậy. Nếu đúng thật thì nó có lẽ sẽ trở thành một trò đùa khủng khiếp vì người bắt cóc chính là ba tôi. 
Ba làm cái trò gì của ông ấy thế này. 
"Ở đây là ở đâu thế" Tôi quan sát căn phòng ngủ rộng, nó có lẽ là một căn phòng trong khách sạn. Tôi thấy nó quen quen giống như tôi đã từng đến trước đây. 
"Gọi tìm thằng Bohn trước cái đã" Trước để khi ba với nó kiếm chuyện với nhau, không biết là bây giờ sống chết ra sao. Thấy vậy thôi chứ ba giỏi chuyện chiến đấu lắm nhé, nếu bị ba tẩn xác chắc chắn sẽ không đẹp. 
Này... 
Khốn nạn mà! Điện thoại trong túi, tòn túi thì ở chỗ Supachai! 
"Điên mà, biết thế này thì có lẽ đã mang theo cùng. Đáng lẽ ra không nên lười cầm mà tao" Lúc đó tôi cầm một túi đầy bánh trái nên tôi không muốn mang theo cùng. Đây là tôi ngu hay là điên khi mà để điện thoại lại xe. Không sợ trộm hay sao thằng Duen! Húi, mày đó không thông minh chút nào hết. 
Tôi vứt người nằm xuống chiếc giường cùng với sự lo lắng. Thằng Bohn sẽ bị làm sao không, mặt ba tàn bạo đến nỗi tôi không dám nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-engineer-co-ao-thuc-tap-ky-thuat-co-banh-rang-co-vo-chua/3004323/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.