Chúng tôi đến được lục địa trung tâm đã là chuyện của trưa hôm sau.
Xuống khỏi tàu, tôi càng phấn khởi khi biển ở đây thật xanh, thậttrong. Đứng ở cảng, tức là mực nước rất sâu, vậy mà tôi vẫn thấy đượcđáy biển.
Tuyệt thật! Không hổ danh là trung tâm thế giới! Ren và Ajita đảmnhiệm việc xách đồ đạc,… Dragon giúp hai người đó, còn tôi và Chito phụtrách tìm khu nghĩ dưỡng trong bản đồ.
Đúng như tôi nghĩ, lục địa trung tâm rất sầm uất, người đông vô cùng, trên đường chi chít người và người. Kiến trúc nơi đây khác xa lục địaphía đông, nhưng có chút thân quen, hình như trước kia tôi đã từng mơ hồ nhìn thấy điều này…
Trên đường đi, có rất nhiều người đột nhiên chạy ù ra chặn đường chúng tôi, vô cùng phấn khởi mời chào:
– Các vị là khách du lịch ạ? Xin mời đi lối này, tôi sẽ đưa các vị đến nơi phòng rẻ nhất.
– Mời đi bên này ạ…
Mọi người cứ tranh nhau nói, thậm chí chắn hết đường đi, tôi và Chito không biết phải làm sao cả thì Ajita đã lên tiếng:
– Xin lỗi. Chúng tôi có đặt trước phòng rồi. Phiền mọi người tránh ra cho.
Nghe xong câu này của anh, mọi người buồn thiu tản ra hết. Chúng tôi nhìn anh với ánh mắt cảm kích rồi đi tiếp.
Người càng ngày càng đông, tôi choáng ngợp trước mọi thứ. Theo bản đồ thì chúng tôi đang ở trong một công viên, đi qua công viên này thêm một đoạn là đến khu nghĩ dưỡng đó rồi.
Ở trung tâm công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845814/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.