– Đúng vậy. Có tôi đi cùng thì có thể có chuyện gì được. – Ren gậtđầu đầy tự tin, hắn mỉm cười với tôi như thể, chỉ cần tin tưởng vào Ren, hắn có thể giúp tôi mọi việc, tôi chỉ cần tựa vào hắn mà thôi.
– Cậu đừng có tự tin quá đáng như vậy? Một mình cậu chống lại cả mộttổ chức, nhỡ như dính bẫy ngầm của boss thì hai người ngủm chắc luôn.Tôi cũng muốn đi theo. – Chito cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình…dù miệng thì nói là lo cho tôi, nhưng không hiểu sao tôi thấy trong ánhmắt đó có vài phần thích thú vậy…?
– Ừm. Chito nói đúng đó, đưa Yuki vào đó, cần có nhiều người hộ tống, còn cần thêm hỗ trợ từ bên ngoài, nhỡ như boss đột nhiên trở mặt, chúng ta còn có đường mà thối lui. – Ajita nhíu mày, nhìn đăm đăm vào con cáchiên trên dĩa trước mặt mình.
– Ừ. Hai người đi một mình thật sự là không ổn đâu. – Dragon nhìnnhìn tôi rồi cười nhếch mép – Nhất là… khi anh đi với một cô nàng vôdụng như vậy…
– Này! – tôi trừng mắt, đâm nĩa thật mạnh vào con cá trước mặt – Cậu nói gì nói lại xem nào?
– Tôi nói cô vô dụng đấy! – nó lẽ lưỡi trêu tôi… thật là đáng chết!
– Đủ rồi, hai đứa này, đây là cái chợ sao? – Ajita lên tiếng, hơiliếc về phía ba Ren đang ngồi ở phía bên kia, chăm chú dùng bữa.
Phòng ăn nhà Ren biệt lập với nhà bếp. Căn phòng này rất rộng, đènđóm thiết kế vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845806/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.