Tôi lặng im nghe bà ta tâm sự. Thật ra mà nói thì…
– Từ khi nghe câu chuyện về quá khứ tôi, tôi rất hận cái tổ chức đáng ghét kia của bà, đành lòng tách tôi ra khỏi bố mẹ. – nói tới đây, tôihít một hơi sâu, đồng thời nhìn phản ứng của boss rồi tiếp tục – Nhưngsau khi ở bên cạnh những người bạn thân của mình, tôi mới nhận ra, thùghét người khác chỉ là những cảm xúc tiêu cực vô dụng. Bản thân tôi cólẽ cũng nên cảm ơn các người đã để tôi có thể sống vào thời đại này,thời đại có những người quan trọng với tôi.
– …
– Tôi ấy mà… vốn từ lâu rồi tôi đã không còn căm ghét các người nữa,tôi chỉ muốn hỏi bà về thông tin của ba mẹ tôi, ít ra hãy cho tôi thấytấm hình của họ. – tôi đã nói tôi rất dễ mềm lòng trước người khác, đâylà một ví dụ điển hình.
– Vậy là cô đồng ý… – trong đôi mắt đen kia lóe lên tia sáng mỏng manh, yếu ớt, nhưng thật nổi bật trong đêm đen.
– Tôi không hề nói tôi sẽ về tổ chức cùng bà nghiên cứu. Tôi chỉ đang nói ra suy nghĩ và cảm xúc của mình dành cho bà. – tôi nhếch môi đáp.
– Tôi xin lỗi, nhưng không thể thuyết phục được cô thì tôi chỉ còn có cách ép buộc, dù cho có phải dùng đến vũ lực. – boss vừa nói vừa đưatay lên, soạt một cái tôi đã văng ra xa và đo đất khi nào không hay.
Tốc độ nhanh đến không tưởng…
Đến lúc cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845780/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.