– Xì. Đó là vì tôi không quen bay trong hình dạng này.
– Đừng có chối làm gì. Nhố nhăng thì cứ thừa nhận đi.
– Đủ rồi, em đừng có con nít nữa. – Ren phì cười xoa đầu tôi… hắn kịp thời ngăn tôi lại khi thấy tôi đã đứng lên khỏi ghế, chuẩn bị sấn tớicắn vào cái má đáng ghét của thằng nhóc.
– Này. Không cần anh phải bênh cho tôi. – Dragon quê độ bĩu môi, hútrồn rột ly nước đã hết sạch. Tôi nghe vậy lập tức bặm môi liếc hắn. Gìchứ… tại sao không bênh cho tôi?
– Tôi không có bênh cho ai hết, mà là đang bảo toàn tính mạng củanhững khách hàng trong cái quán này. – hắn lại dúi đầu tôi xuống trongkhi tôi đang sắn tay áo định cụng đầu hắn… xì xì… xoa dịu tôi bằng cáinụ cười đó… thật là đáng ghét… thật là ranh ma.
Cơn giận của tôi như một quả bóng bay bị chọc thủng từ từ xẹp xuống.
Tôi liền ngoan ngoãn ngồi im.
Cơn giận mém tí bùng nổ của tôi ban nãy đã khiến cho cả nhà hàng đềunhìn chúng tôi. Lúc này nhờ im lặng tôi mới nghe được bọn họ nói gì.
– Đúng là họ rồi. Là Ren với Yuki đó… là cái cặp đôi tin đồn đó. – một người nói.
– Tin đồn gì chứ. Họ đã khẳng định rồi.
– Bà đã đọc bài báo đó chưa? Họ công khai rồi.
– Gì chứ? Tụi nó vẫn còn là con nít… sao có thể…
– Người ta là chủ tịch tập đoàn lớn nhất thế giới chứ con nít cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845771/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.