– Thì là… em đem em tặng cho anh là được rồi.
Còn câu nào bá đạo hơn một chút hay không?? Ren nhà tôi đúng là rấtgiỏi khiến người khác chết không kịp nói, nhưng thật không ngờ trình độlại cao cấp đến mức không thể lường trước được như thế này.
– Tặng… cái gì hả?? – tôi đỏ mặt gần như gào thét.
– Haha… Anh chỉ đ…
– Được thôi.
– Ùa thôi… Cái gì? – lần này là hắn bị tôi làm cho bất ngờ, ngạcnhiên đến nỗi khuôn mặt đẹp trai kia ngơ ngác. Khoảnh khắc này thậtthiêng liêng a. Phải chi ở đây có camera, tôi mà chụp được nhất định sẽđem đi rửa ra với bản to nhất rồi nhét vào lồng kính treo cạnh bức tranh chúng tôi hôn nhau trên cầu trong phòng ngủ.
– Em nói là được thôi. Chẳng phải dạo gần đây rất gần với chuyện đórồi sao? Dù sao bây giờ chúng ta cũng là cặp đôi chính thức yêu nhau đãcông bố cho toàn cầu biết, tại sao lại phải lo lắng làm cái gì. Dù saoem cũng…
– Không được. Nhất định không được. – hắn phản ứng lại câu nói của tôi bằng cái lắc đầu nguầy nguậy.
– Tại sao??
Bây giờ hình như vai trò bị đảo ngược, tình hình ban nãy và bây giờ hoàn toàn ngược nhau.
Cơ mà nói gì thì nói, cái tình huống này cũng thật là quái dị. Tạisao tôi lại là người muốn, trong khi hắn liên tục từ chối như thể chỉcần đụng vào tôi hắn sẽ nhiễm virus!!
Hình như chúng tôi đổi vao cho nhau rồi.
– Anh sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845760/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.