– Tôi thật sự không biết mình nên làm gì?
Thật ra tôi cũng không biết nên khuyên cô ta như thế nào, ngoài việcbảo cô ta tìm đến người nào đó yêu mình sâu đậm để giải tỏa bớt nỗi đau.
Tôi từ trước đến nay chưa hề nếm trải cảm giác đơn phương. (phải rồi, quanh chị ý toàn dzai đẹp) Tuy vậy, lần trước lúc Ren đến lục địa trung tâm, tôi đã nhớ nhung da diết, trong lòng luôn cảm thấy vừa nặng nề vừa trống rỗng, ngày đêm nhớ đến hình bóng của ai đó, nhớ đến nỗi làmchuyện gì cũng không thể tập trung được. Cảm giác ‘nhớ’ đã đáng sợ nhưthế.
Trong khi Izumo cô ta, đã phải nhớ trong vô vọng, nhớ mà không thểlàm gì, nhớ mà không thể đi tìm, nhớ mà không thể ôm người ta vào lòng,lại bị người mình yêu thương lạnh nhạt ghét bỏ như vậy, thật là khiếnngười khác thấy cô ta vô cùng đáng thương.
Tôi lại là dạng người hay thương xót cho người khác, không thể làm lơ được.
– Cô nói xem, ngoài… khụ… ba cô ra, thì còn ai đối tốt với cô nữa?
– Có.
– Vậy thì cô nên chuyển tình…
– Đó là mẹ tôi.
– … – tôi im bặt một lúc, mới điên máu hét lên – Cô có hiểu ý tôikhông vậy, tìm người nào khác giới mà tuổi ngang ngang mình ấy! Vậy màcô dám nói tôi ngốc!
– Có Ren. Anh ấy đối với tôi rất tốt.
– … – con mắt nào của cô thấy hắn đối tốt với cô vậy?? Tôi móc ra xào lăng chắc cũng không ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845754/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.